Thật sự muốn xả giận cho nhà họ Linh sao! Diệp Nam Hiên đã đánh bại Đại Chí Tôn của nhà họ Hứa.
Lý Huyền Đạo liền khiêu chiến Đại Chí Tôn nhà họ Thạch.
Hai nhà này vừa rồi thay nhau khiêu chiến nhà họ Linh, gần như khiêu chiến những người cảnh giới Đại Chí Tôn của nhà họ Linh mấy lần.
Bây giờ Linh Ngự môn khiêu chiến hai Đại Chí Tôn trung kỳ của nhà họ Hứa và nhà họ Thạch, rõ ràng là đang nhắm vào hai nhà này.
Lần này, thật sự có trò hay để xem rồi!
"Ngông cuồng!"
Lý Huyền Đạo vừa nói xong, một tiếng hừ lạnh bên trong nhà họ Thạch lập tức vang lên.
"Thạch Mạch của nhà họ Thạch tiếp nhận khiêu chiến".
Một bóng người đi ra.
Trong bảy quận, ai cũng biết quận Côn Dương là mạnh nhất, quận Linh Tiên là yếu nhất.
Bây giờ Linh Ngự môn chưa hề có tên tuổi xếp hạng gì trong quận Linh Tiên lại khiêu chiến quận Thạch Đài bọn họ, muốn báo thù?
Vậy cũng phải nhìn xem có thực lực này hay không.
Ầm... Một tiếng nổ vang lên, cơ thể cao lớn của Thạch Mạch rơi vào bên trong võ trường.
"Năm tòa thành trì".
Lý Huyền Đạo cười nói: "Đây là quyền lợi sư tôn ta cho ta, nhà họ Thạch thua được không?"
"Chỉ bằng ngươi?
Năm tòa thành trì thôi, nhà họ Thạch cược được, nhưng hy vọng Linh Ngự môn đừng thua xong quỵt nợ".
Keng... Lý Huyền Đạo xuất kiếm.
Thạch Mạch tay không tấc sắt, nhưng trên hai tay lại tỏa ra từng quyền mang, mà pháp thân Ngưng Thể lúc này nhìn như một pho tượng đá vô cùng kiên cố.
Ầm... Trong nháy mắt, hai người đã lao vào đánh nhau.
Tần Ninh vẫn ngồi yên tại chỗ, không có chút lo lắng nào.
Hắn vẫn rất có lòng tin vào đồ đệ của mình.
Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Bên trong võ trường, từng kiếm khí bay lên không, đòn tấn công của Lý Huyền Đạo lúc này nhìn có chút bá đạo hung ác.
Thạch Mạch thì không ngừng phòng bị, tìm kiếm cơ hội để phản kích Lý Huyền Đạo.
Khí thế giữa hai người vô cùng dữ dội.