"Ngươi..."
"Ngươi cái gì ngươi?"
Vân Sương Nhi nói thẳng: "Không phục thì đánh tiếp, dù sao ta sẽ không bị thương, hao tổn thánh lực thì đi xuống bổ sung là xong".
Thời Kim Ca cực kỳ uất ức, nhưng vẫn phải quay người rời đi.
Quân tử trả thù mười năm không muộn! Tiến vào tốp hai mươi tư người trong đấu võ Thanh Châu lần này đã rồi tính.
Đến trận xếp hạng, Vân Sương Nhi... Chờ xem!
Trận đầu so tài đầu tiên của buổi chiều đã kết thúc.
Vân Sương Nhi thể hiện ra thực lực khiến cho thành viên cấp cao của bốn đại tông môn đều phải rung động.
Địa Thánh nhị phách vượt cấp đánh bại Địa Thánh tam phách, nói thì dễ nhưng muốn làm được thì rất khó! Nơi đây đang hội tụ bốn mươi vị thiên chi kiêu tử đỉnh nhất toàn bộ Thanh Châu.
Cái nào không phải nội tình cùng thiên phú đều là thập phần cường đại?
Giờ khắc này, Vân Sương Nhi quay trở lại.
Nhìn một chút Tần Ninh, mỉm cười, khuynh quốc khuynh thành.
"Trận so tài thứ hai ! Bắt đầu! Mời đệ tử số hai lên đài!"
Giờ phút này, so tài tiếp tục tiến hành.
Vân Sương Nhi đi tới bên cạnh Tần Ninh, cười nói: "Cũng không kém chứ?"
"Rất tốt!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Sức mạnh bên trong cơ thể đã được ngưng tụ đến cực hạn, nhưng là độ khống chế Hỗn Độn Nguyên Sinh Quyết còn chưa đủ mạnh".
"Hỗn Độn Thể ngưng tụ chân nguyên, chân nguyên có thể dung hợp với thánh lực".
"Linh khí thì không thể dung hợp với chân nguyên, đó là bởi vì cả hai thứ này tự bác bỏ lẫn nhau".
"Nhưng chân nguyên và thánh lực thì không như thế, sau này nàng cứ chuyên tâm nghiên cứu điểm này, chân nguyên do Hỗn Độn Thể sinh ra dung hợp với thánh lực, thánh lực sau dung hợp có thể bộc phát gấp mười lần thánh lực của Thánh Nhân bình thường!"
Vân Sương Nhi gật đầu.
Thật ra không cần Tần Ninh nói thì cô ấy cũng cảm nhận được.
Hỗn Độn Thể! Từ khi đến thế giới Cửu Thiên, trong lúc tu hành, cô ấy có thể cảm nhận được chân nguyên do Hỗn Độn Thể ngưng tụ ra mà tách ra đơn độc với thánh lực thì lực bộc phát cũng rất mạnh.
Dung hợp xong thì càng mạnh.
Chỉ là cô ấy vẫn chưa làm được đến mức bộc phát gấp mười lần như Tần Ninh nói.
Đó là bởi vì thiếu võ quyết khống chế chân nguyên.
Mà Hỗn Độn Nguyên Sinh Quyết vừa hay lại giải quyết được vấn đề này.
Chỉ là sau đó còn cần phải khống chế Hỗn Độn Nguyên Sinh Quyết nữa! Nếu không, một khi xuất đối thủ mạnh hơn thì cũng khó lòng giải quyết! Giờ khắc này, trận so tài thứ hai đã bắt đầu.
Liễu Truyền Khôn của Đại Nhật sơn giao đấu với Tôn Tuyền Tuyền của Hiên Viên thánh địa! Liễu Truyền Khôn đứng hạng hai mươi ở Thanh Long Bảng kỳ trước.
Mà Tôn Tuyền Tuyền là hạng mười sáu trong Thanh Long Bảng kỳ trước.
Hai người lúc này đều bộc phát toàn lực, cực kỳ sôi động.
Chỉ là cuối cùng, Tôn Tuyền Tuyền vẫn chiếm thế thượng phong, thắng so tài.
Trận thứ ba bắt đầu.
"Mời đệ tử số ba lên đài!"
Giờ khắc này, Tần Ninh nhìn thẻ bài trong tay mình! Số ba! Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương đều mỉm cười.
Tần Ninh bước lên lôi đài.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, cũng có một người đi ra từ nhóm Hiên Viên thánh địa.
"Có duyên quá!"
Nhìn người kia, Tần Ninh khẽ mỉm cười nói.
Nhưng người kia thì lại hơi sửng sốt.
Bảo Vân Kính! Mẹ kiếp! Nhọ quá! Giờ khắc này, Bảo Vân Kính chỉ cảm thấy số mình rất nhọ! Sao lại gặp phải Tần Ninh cơ chứ.