Trong lòng Cốc Tân Nguyệt lúc này thì vui mừng khôn xiết.
Tần Ninh rốt cuộc có xuất thân như nào, có quan hệ gì với Cửu U Đại Đế, hay chính hắn là Cửu U Đại Đế?
Bây giờ trong lòng của nàng đã có suy đoán nhưng lại không dám chắc.
Lần này nhất định phải điều tra ra được manh mối.
“Đến rồi!”
Tần Ninh lúc này đột nhiên dừng bước không đi tiếp nữa.
Trước mặt xuất hiện một sơn cốc.
Tia sáng lao vào sơn cốc rồi biến mất không thấy đâu nữa.
“Lão tổ chết ở đây sao?”
Lưu Vân Triết không dám tin nhìn sơn cốc trước mặt.
Tần Ninh chỉ cần một món đồ của lão tổ thường xuyên sử dụng mà đã có thể xác định được vị trí lão tổ ở đây.
Loại phương pháp này ông ta chưa bao giờ nghe thấy.
“Ừm!”
Tần Ninh nhìn về phía sơn cốc trước mặt, từ tốn nói: “Ngươi đi cùng ta vào bên trong đi!”
“Ta cũng muốn đi!”
Cốc Tân Nguyệt mở miệng nói.
“Cô thì thôi đi, cô không cần vào”.
Tần Ninh liếc nhìn phía sau, nói: “Làm phiền cô giải quyết mấy con châu chấu đằng sau”.
“Hứ!”
Cốc Tân Nguyệt hừm một tiếng, không nói gì thêm.
Tần Ninh lúc này phi thân lao vào, Lưu Vân Triết cũng vội vàng đuổi theo.
Hai thân ảnh đi vào bên trong sơn cốc.
Sơn cốc hình vuông, có tổng cộng bốn lối ra vào.
Tần Ninh và Lưu Vân Triết đi vào từ phía bắc.
Ù ù...
Bên trong sơn cốc bỗng vang lên tiếng gió thổi khiến người ta lạnh sống lưng.
Lưu Vân Triết cẩn thận quan sát xung quanh.
Tần Ninh đi vào bên trong sơn cốc xem xét xung quang, nét mặt hơi động.
Mặc dù hắn đã từng đi vào cấm địa Thiên Vị nhưng đó đã là chuyện của mấy vạn năm trước rồi.
Còn cấm địa Thiên Vị mấy vạn năm sau phải chăng đã có sự thay đổi lớn, hắn không hề hay biết.
Sơn cốc có diện tích khá lớn, hai người đứng vững ở vị trí cửa vào, đánh mắt nhìn vào sâu bên trong chỉ thấy một màu đen kịt.
“Đi thôi!”
Tần Ninh sải bước đi lên, tay cầm linh kiếm Long Cốt Nguyệt!
Nhìn thấy Tần Ninh thận trọng như vậy, Lưu Vân Triết cũng vội vàng rút linh khí ra đi theo Tần Ninh.