Thu Minh Anh chính là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng chín, Nguyên Sơ Liễu là tầng bảy, ban đầu giữa hai người còn có thể duy trì cân bằng, thế nhưng dần dần, Thu Minh Anh sát phạt quả quyết, cảnh giới cao hơn hai tầng, Nguyên Sơ Liễu đã bắt đầu có vẻ không chống đỡ nổi nữa rồi.
Tần Ninh thở dài, cả người đứng trên Cửu Anh, cất giọng nói: "Lúc đàn dây hai, ba và bảy thì tăng cường ba phần khống chế âm thanh, lúc đánh dây cung một, bốn, năm thì giảm bớt hai phần khống chế âm, lúc đánh dây sáu thì...", lời này là nói với Nguyên Sơ Liễu.
Nguyên Sơ Liễu nghe thấy vậy thì khẽ giật mình.
Cô ta đang tập trung đối phó với Thu Minh Anh, giờ phút này lại không có cách nào duy trì bình tĩnh.
Có nên thử một chút không?
Nguyên Sơ Liễu do dự.
Tần Ninh lại tiếp tục nói: "Nếu như ngươi không muốn chết, tốt nhất nên làm theo lời ta nói".
Hắn vừa dứt lời, Thu Minh Anh lại chém một đao xuống, Nguyên Sơ Liễu khó khăn tránh né lưỡi loan đao, thế nhưng vẫn để lại một vết máu trên cánh tay.
Nguyên Sơ Liễu không do dự nữa, dây đàn dao động.
Tiếng đàn lan ra trong nháy mắt.
Ầm ầm ầm... Từng tiếng nổ vang lên, đòn tấn công của Nguyên Sơ Liễu đã mạnh hơn ba phần.
Cả người Thu Minh Anh lùi lại, vẻ mặt khó tin nhìn Tần Ninh.
Võ giả âm tu từ trước đến nay vô cùng hiếm thấy.
Tần Ninh cũng là một vị võ giả âm tu sao?
Tiếng nổ vang lên, dao động khủng bố không ngừng bộc phát.
Thỉnh thoảng Tần Ninh lại mở miệng nói, giống như đang hướng dẫn Nguyên Sơ Liễu vậy.
Mà dần dần Thu Minh Anh lại cảm giác được áp lực rất lớn.
"Đáng chết...", Thu Minh Anh quát khẽ một tiếng, trong nháy mắt cả người đã lùi lại.
"Tên nhãi kia, chính ngươi đang làm chuyện xấu, ta sẽ giết ngươi trước".
Thu Minh Anh trợn mắt, vung đao thẳng về phía Tần Ninh.
Ánh mắt Nguyên Sơ Liễu lập tức trở nên hoảng sợ.
Cô ta có thể ngăn cản được Thu Minh Anh ở khoảng cách gần, nhưng lại không có cách nào ngăn cản được Thu Minh Anh ở khoảng cách xa.
Loan đao trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một lưỡi đao cong dài trăm trượng, đột nhiên chém xuống.