Lý Huyền Đạo lo lắng an nguy cho Tần Ninh nên không hề rời đi, Ôn Hiến Chi cũng ở cạnh bên người.
Có hai vị Thánh Đế thủ hộ, những kẻ khác nào dám tới gần.
Nhưng khi nhóm Thánh Tôn của tứ đại gia tộc và Ma tộc bị giết thì đám Thánh Tôn của Võ Môn cùng Nhất Kiếm Các đã hoàn toàn phản công, trên thực tế bại cục của tứ đại gia tộc cũng đã được định sẵn.
Vô số bóng người đã bắt đầu tán loạn.
Tuyết Phi Yến cũng ra lệnh cho thành viên cấp cao của Võ Môn đuổi theo...
Mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa.
Tần Ninh lúc này ngồi ngay ngắn ở bảo tọa, quan sát bên trong thân thể.
Bên ngoài đã bị ánh thương và ánh kiếm đen ngòm bao bọc.
Mà bên trong hồn hải, tam hồn thất phách cũng bị chúng bao trùm.
Xiềng xích từ trong ra ngoài.
Nếu rút ra, tam hồn thất phách sẽ tiêu tan, chết.
Nếu không rút ra, Diệt Hồn Kiếm và Phệ Phách Thương sẽ cuồn cuộn hấp thu sức mạnh hồn phách, cũng sẽ chết.
Đều là chết, nhưng một cái là chết ngay, còn một cái là dằn vặt đến chết.
Thủ đoạn của Ma tộc cao minh thật.
Mười hai tên Thánh Đế liên thủ xuất kích, uy lực đúng là khó lường.
Nhưng khi nhìn đến Phong Thần châu trong cơ thể, Tần Ninh lại hơi mỉm cười.
Phong Thần châu lúc này có đến hàng ngàn hàng vạn viên Tịnh Ma Châu Đan.
Trong đó có mười tám viên Tịnh Ma Châu Đan sáng lóa, tỏa ra sức mạnh tinh thuần hơn cả.
Sáu tên Thánh Đế bị hắn giết và mười hai tên Thánh Đế mà Lý Huyền Đạo chém giết.
Tổng cộng mười tám viên Tịnh Ma Châu Đan, trong đó có bốn viên mạnh hơn một chút.
Lúc này, Tần Ninh cũng không nói nhiều, nhắm mắt lại.
Phong Thần châu mở ra, một viên Tịnh Ma Châu Đan hội tụ vào trong hồn hải của Tần Ninh.
Đây là Tịnh Ma Châu Đan của một tên Thánh Đế.
Sức mạnh tinh thuần hóa thành sức mạnh chữa trị tinh thuần nhất trong hồn hải, chậm rãi tỏa ra.
Tần Ninh định dùng Tịnh Ma Châu Đan để ngăn lại Diệt Hồn Kiếm cùng Phệ Phách Thương cắn nuốt.
Đây chỉ là phương pháp tạm thời, cần nghĩ cách khác để diệt trừ hoàn toàn.
Một viên Tịnh Ma Châu Đan do Thánh Đế ngưng tụ cuồn cuộn hóa giải.