Thân là thiên kiêu đứng đầu một thế hệ của thế gia Bắc Minh, vậy mà một Chân Tiên cửu phẩm như hắn ta lại bại bởi một Chân Tiên lục phẩm như Tần Ninh.
Đây quả thực là chuyện buồn cười!
"Đáng chết!"
Bắc Minh Kiết gầm gừ: "Rốt cuộc ngươi là ai? Có phải là người của tiên vực Đại La không?
"Ta sao? Ta xuất thân từ Thái Bạch Cảnh".
Tần Ninh cắm cây thương xuống cạnh chỗ Bắc Minh Kiết rồi nói: "Được rồi, ngươi đã thua, thực hiện lời hứa đi!"
"Nếu như ngươi không muốn thực hiện lời hứa, mặc kệ ngươi có phải là hậu nhân của Bắc Minh Quân hay không, ta cũng sẽ giết ngươi".
Bắc Minh Kiết cắn răng: "Nghe theo mệnh lệnh của ngươi thì được nhưng mà ngươi đừng nghĩ tới chuyện ta sẽ để thế gia Bắc Minh làm việc cho ngươi".
"Ngươi vẫn còn muốn làm nô lệ của ta à?"
Tần Ninh cũng nói: "Dù ngươi có muốn thì ta cũng không đồng ý đâu!"
"Ngươi…"
"Được rồi, đừng nhiều lời nữa".
Tần Ninh đi tới trước mặt Liễu Lãng và Đoàn Thanh, ra hiệu bảo hai người bọn họ buông Bắc Minh Tuyết ra.
Lúc này, Bắc Minh Kiết cũng đi tới chỗ bọn họ, bảo vệ muội muội mình.
"Mỗi người một viên Phệ Tâm Huyết Linh Đan, không ai được thiếu!"
Tần Ninh lấy một viên thuốc đỏ như máu ra, nhìn về phía bọn họ rồi nói thẳng: "Từ bây giờ trở đi, các ngươi đều là nô lệ của ta, phải nghe ta điều khiển, ta sẽ cho các ngươi thuốc giải, nếu như không nghe lời, vậy thì chết!"
Liễu Lãng và Đoàn Thanh tích cực phát đan dược cho mọi người.
Dù sao thì hai người bọn họ cũng đã bán mạng cho Tần Ninh rồi, sao bọn họ có thể để cho những người khác tự do tự tại được.
"Không tồi, không tồi".
Tổng cộng là hai mươi hai người, tất cả đều uống huyết hoàn, Tần Ninh cười nói: "Yên tâm, ta không bắt các ngươi làm nô lệ cả đời, nhưng mà tới lúc rèn luyện, các ngươi phải giúp ta".
Liễu Lãng vội nói: "Tần công tử, người cứ việc sai khiến".
Một vị Chân Tiên lục phẩm, nếu là trước đây, Liễu Lãng sẽ không thèm liếc mắt một cái.
Nhưng mà bây giờ, Tần Ninh chính là thần.