Giờ phút này Tần Ninh cũng không biết làm sao.
Hắn cũng không muốn thể hiện ra sức mạnh của pháp thân đâu.
Nhưng mà không có cách nào.
Trước khi đi tới Thánh Đạo tông, hắn đã tu hành một võ quyết.
Võ quyết Chí Tôn tứ phẩm, Băng Hoàng Nguyên Thiên Chưởng và Kim Long Hóa Vũ Quyền, mỗi một bộ đều có chín thức.
Nhưng mà… đó là để thích ứng với cảnh giới Đại Thiên Tôn.
Kết quả không cẩn thận tiến vào cảnh giới Tiểu Thần Tôn võ quyết Chí Tôn ngũ phẩm, nhưng cũng phải mất thời gian để ôn lại.
Không có thời gian.
Cho nên không có biện pháp nào khác, hắn chỉ có thể lấy pháp thân để giao chiến.
Xem ra sau này phải lựa chọn một bộ võ quyết có thể trực tiếp bùng nổ từ cảnh giới Tiểu Thần Tôn đến Chí Cao Đế Tôn rồi.
Mà lúc này, trận pháp bốn phía lại mở ra lần nữa.
Tần Ninh vẫn không đi xuống.
"Trong đám đệ tử ngoại môn của Tuyết Môn, Chử Viên là mạnh nhất sao?"
Tần Ninh nhìn về phía Mục Chước, cười nói: "Không còn ai xuất chiến nữa sao?
Đường đường là Tuyết Môn cũng chỉ như vậy thôi".
Lời này trong nháy mắt đã khiến cơn giận trong lòng đệ tử Tuyết Môn tăng vọt.
Từ trước đến giờ đều là Tuyết Môn đệ tử khi dễ những người khác, từ lúc nào mà những người khác lại có thể khi dễ Tuyết Môn đệ tử?
"Tần Ninh, chuyện này chưa xong đâu!"
Giờ phút này vành mắt Mục Chước như sắp nứt ra.
"Chưa xong đâu?
Vậy lúc nào mới xong?"
Tần Ninh tỏ vẻ phiền phức nói: "Muốn tới thì tới nhanh đi, ta không có nhiều thời gian để lãng phí với các ngươi đâu, chỉ là một Tuyết Môn thôi, tính là cái thá gì chứ?
Ta nói lời này đủ ngông cuồng rồi chứ?
Còn chưa tới giết ta ư?"
Giờ phút này, đệ tử Tuyết Môn đều vô cùng giận dữ.
Hiển nhiên Tần Ninh đang cố ý nói ra những lời này để kích thích bọn họ.
Nhưng hết lần này tới lần khác… bọn họ lại không có biện pháp gì.
Mục Huyên chết.
Phác Nguyên chết.
Chử Viên chết.
Ba vị Tiểu Thần Tôn đỉnh phong xếp trong hạng 100 đều đã chết ở trong tay Tần Ninh.
Tần Ninh này vô cùng mạnh.