Lúc này, Cảnh Hoành nhìn về phía Tần Ninh, hỏi thẳng: “Tiểu sư đệ, ngươi có phải là ngự thú sư không?”
Tần Ninh nhìn Cảnh Hoành, gật gật đầu.
Từ Hữu Tài nghe được những lời này thì nhíu mày.
Xát!
Sao lại còn là ngự thú sư?
Chính sư tôn nói với hắn ta, dặn dò hắn ta đến gặp Tần Ninh, điều này đã đủ để chứng minh, sư tôn coi trọng tên đệ tử Tần Ninh này.
Nếu như bị Ngự Thú Đường cướp mất…
Vậy thì hắn ta liền thảm.
Trên thực tế, Tần Ninh gia nhập Thánh Thiên Phong, hai người cũng không để ý.
Dù sao thì đệ tử tiến vào Thánh Đạo tông cũng muốn lựa chọn một phong làm nơi tu hành của mình.
Mà những nơi như Ngự Thú Đường hay Đan Đạo Lâu càng giống như là nghề tay trái…
Sau khi Tần Ninh tiến vào Thánh Thiên Phong, hoàn toàn có thể đến Đan Đạo Lâu báo cáo, làm một đan sư Chí Tôn, nhưng hắn cũng có thể đến Ngự Thú Đường báo cáo, trở thành một ngự thú sư.
Đều được!
Thế nhưng, thông thường mà nói, võ giả tinh thông hai con đường đặc thù, đều sẽ lựa chọn một con đường.
Ngự thú cũng tốt, mà luyện đan cũng thế, đều cần phải hao phí tâm tư nghiên cứu.
Còn nếu như muốn tinh thông cả hai thì sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với tu vi của bản thân.
Điều quan trọng nhất chính là…
Trưởng lão Lý Vinh Ưng.
Trưởng lão Vân Thanh Tuyền.
Đều có tiếng là kẻ quái dị trong Thánh Đạo tông, nếu như Tần Ninh đồng thời gia nhập Ngự Thú Đường và Đan Đạo Lâu, hai vị này chắc chắn sẽ không đồng ý.
Lúc này, Từ Hữu Tài nói: “Cảnh Hoành, ngươi tới chậm rồi, sư tôn ta đã nói, muốn Tần Ninh gia nhập Đan Đạo Lâu, học tập thuật luyện đan”.
“Phi!”
Cảnh Hoành hừ một tiếng rồi nói: “Tần Ninh đã vào Đan Đạo Lâu chưa? Đã vào chưa?”
“Ngươi…”
“Hắn vừa mới tiến vào Thánh Đạo tông, cũng vừa mới lựa chọn phong xong xuôi, còn chưa quyết định vào nơi nào học tập, Vân trưởng lão nói là được à?”
Cảnh Hoành mang dáng vẻ ngay thẳng nói.
“A, lão phu nói là được, sao vậy?”