Mà ở vị trí trung tâm lại đèn đuốc sáng trưng.
“Đây là Huyết Linh cung”.
Lăng Loạn đạo nhân cười nói: “Ta đã tìm hiểu qua, nơi này canh phòng rất nghiêm ngặt, rất khó tiến vào”.
“Đừng nói lời vô nghĩa”.
Tần Ninh lười nhiều lời.
Canh phòng nghiêm ngặt?
Rất khó tiến vào?
Đối với Lăng Loạn đạo nhân mà nói thì đây không phải là chuyện gì phiền phức! Lăng Loạn đạo nhân xấu hổ cười trừ, ông ta nói tiếp: “Mấy ngày trước ta đã tới đây, trong nhà giam của Huyết Linh cung cũng không tìm thấy Dương Thanh Vân, Huyết Ninh Nhi kia bắt giữ Dương Thanh Vân, nói không chừng sẽ nhốt ở nơi quan trọng nào đó”.
“Vậy thì chờ!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Nếu như nói Huyết Ninh Nhi muốn giết Dương Thanh Vân thì đã sớm giết rồi, sẽ không mang người tới nơi này, hơn nữa, cũng sẽ không nhốt người ở trong nhà giam bình thường, hẳn là có mục đích gì đó”.
Lăng Loạn đạo nhân thì thầm nói: “Cho nên ta mới nói, có lẽ ả thực sự nhìn trúng đồ đệ của ngươi rồi”.
Tần Ninh nhìn Lăng Loạn đạo nhân, không nói thêm gì.
Lúc này, Lăng Loạn đạo nhân cũng biết điều ngậm miệng lại.
Hai người tiến vào trong Huyết Linh cung, có Lăng Loạn đạo nhân yểm trợ, dọc đường đi, quả thực là không người nào có thể phát hiện ra hai người bọn họ.
Dưới sự chỉ dẫn của Lăng Loạn đạo nhân, hai người đi đến bên ngoài một toà cung viện.
Hai người ẩn nấp trên một góc tối của cung điện, âm thầm quan sát xung quanh.
Lăng Loạn đạo nhân chỉ vào một tòa cung điện hình lập phương lớn hơn cả nói: “Nơi đó chính là chỗ ở của Huyết Ninh Nhi”.
“Trực tiếp đi lên nhìn xem, rốt cuộc là có cái gì”.
Tần Ninh vừa nói xong đã lập tức chạy như bay về phía toàn cung điện kia.
Lăng Loạn đạo nhân vội vàng đuổi theo.
Hai người bay lên phía trên cung điện, Tần Ninh cẩn thận nhấc một mái ngói lên, quan sát cảnh tượng bên trong cung điện.
Dù sao thì có Lăng Loạn đạo nhân ở bên cạnh thi triển thủ thuật che mắt, Tần Ninh cũng không lo lắng sẽ bị người khác phát hiện.
Giờ phút này, bên trong đại điện lộng lẫy xa hoa là một chiếc bồn tắm.
Mà trong bồn tắm là một bóng hình xinh đẹp, hai mắt khép hờ, vẻ mặt cực kỳ thả lỏng.
Con gái.
Tắm rửa.
Tần Ninh khụ khụ hai tiếng rồi thu hồi tầm mắt.
“Làm sao vậy?”
Lăng Loạn đạo nhân không nhịn được nói.
“Tự mình xem đi!”
Vừa dứt lời, Lăng Loạn đạo nhân cũng cúi đầu nhìn xuống.
Vừa nhìn thấy, ông ta đã không thể nào ngẩng đầu lên.
Thẳng đến lúc sau lưng cảm thấy tê rần, Lăng Loạn đạo nhân mới ngồi dậy.
“Đẹp không?”
“Đẹp!”
“Quan sát cho kỹ rồi nói với ta từng hành động của ả!”
“Được, không thành vấn đề!”
Loại chuyện này, Lăng Loạn đạo nhân vô cùng vui vẻ làm.
Giờ phút này, Tần Ninh phóng thích hồn lực, xem xét bốn phía.
Huyết Linh cung chính là bá chủ của thành Huyết Linh, chỉ xét về diện tích thì nó đã chiếm một phần mười diện tích của thành Huyết Linh.
Đông tây nam bắc, tổng cộng có bốn cửa lớn.
Cả Huyết Linh cung có hơn nghìn võ giả.
Cảnh giới Hư Thánh.
Cảnh giới Hóa Thánh.
Có rất ít người dưới cảnh giới Hoá Thánh.
Tình hình như vậy, cũng không khác lắm so với Nguyên gia.
“Tần công tử, cử động rồi cử động rồi!”
Lăng Loạn đạo nhân vội vàng nói.
Tần Ninh cúi đầu nhìn xuống.
Người con gái bên trong bồn tắm kia lúc này đã khoác trên mình chiếc váy lụa mỏng, tóc dài tuỳ ý xoã tung phía sau đầu, dáng vẻ có chút lười biếng cùng thoải mái.
Cô gái đi đến bên giường rồi nằm xuống.
Ánh mắt vừa vặn nhìn thẳng về phía mái nhà.