Nghe thấy lời này, ba vị trưởng lão Đạo Minh Nguyệt, Đạo Phi Khả và Đạo Vô Tuyên đều tỏ ra nghiêm nghị.
Chuyện năm đó không thể trách Thượng Môn Đạo được, chỉ có thể trách Đạo Vô Hữu quá cố chấp mà thôi.
Ma tộc đã bị thế lực của Trung Tam Thiên đánh bại hoàn toàn, mọi người hợp tác với Ma tộc thì có gì không thể?
Ngươi không hợp tác thì có người khác hợp tác thôi.
Người ta hợp tác với Ma tộc là để có thể phát triển bản thân, ngươi không hợp tác thì sẽ chỉ lạc hậu, lùi bước, có thể sẽ diệt môn thôi.
Thế nên giả sử chuyện diễn biến đến mức nằm ngoài kiểm soát thì chỉ có giết chết kẻ cản đường mà thôi.
Dù rằng Đạo Vô Hữu là phụ thân ruột thịt của Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp nhưng hai huynh đệ này vẫn tàn nhẫn ra tay.
Đối mặt với hai huynh đệ này, mặc dù Đạo Minh Nguyệt, Đạo Phi Khả và Đạo Vô Tuyên là trưởng lão nòng cốt của Thượng Môn Đạo, cũng họ Đạo nhưng trong lòng bọn họ đều thừa biết rằng nếu như bọn họ thật sự phạm lỗi, hai huynh đệ này sẽ giết bọn họ không chút nương tình.
Sau khi các võ giả của Thượng Môn Đạo ngồi lên phi cầm, Cửu Anh vỗ cánh bay cao. Mà lúc này, từng bóng người ngồi xếp bằng trên lưng Cửu Anh.
Tần Ninh nhìn bảy vị đệ tử, ba vị phu nhân và Hứa Huyền Diệp đang ngồi bên cạnh, cười nói: "Được rồi, muốn hỏi gì thì hỏi đi".
Ôn Hiến Chi hỏi ngay tắp lự: "Sư tôn, sao người không làm thịt Đạo Trung Nghiệp?
Không phải ông ta đã giết phụ thân ruột của ông ta, giết sư tôn người sao?"
"Đúng vậy".
Diệp Nam Hiên cũng nói: "Đại đao của con đã thèm thuồng lắm rồi, chỉ cần sư tôn người ra lệnh một tiếng, chúng con sẽ đi chém bọn chúng ngay bây giờ".
Nghe vậy, Tần Ninh cười cười hỏi: "Thanh Vân, con thì sao?"
Lúc này, Dương Thanh Vân gật đầu, mở miệng cho ý kiến: "Có lẽ sư tôn muốn vào trong Thượng Môn Đạo để xem tình hình Thượng Môn Đạo bây giờ thế nào".
"Còn nữa, Đạo Trung Thiên, Đạo Trung Nghiệp, và Tiên Phong Cốt không biết sư tôn đã biết chuyện sư tổ Tiên Thái Nhất và sư tôn Đạo Vô Hữu đã bị bọn chúng giết".
"Bây giờ sư tôn đang giả vờ như không biết, tiếp tục xưng huynh gọi đệ với Đạo Trung Thiên và Tiên Phong Cốt vì có hai lý do. Một là có thể lợi dụng quan hệ thân thiết giữa sư tôn và hai người bọn hắn để giúp các đệ tử chúng ta được lợi".
"Hai là gậy ông đập lưng ông, lừa gạt bọn chúng đến thời khắc cuối cùng thì lật mặt, giết bọn chúng, để cho bọn chúng hối hận".
"Thứ ba...", Dương Thanh Vân đưa mắt nhìn sang Tần Ninh, nói: "Sư tôn hết sức kính trọng hai vị sư tổ, bọn họ chết rồi, trong lòng sư tôn vô cùng đau khổ và phẫn nộ".
"Chỉ giết Đạo Trung Thiên và Tiên Phong Cốt thôi thì không đủ để trút nỗi căm phẫn ấy, thế nên sư tôn không chỉ muốn giết người mà còn muốn bóp chết tư tưởng của chúng!"
"Thứ tư, phải tiêu diệt cả Vô Tương Phật Tự và Kim Quang Tự trong Vô Tương Thiên. Dù sao Nguyên Hoàng Tông cũng là tổ chức được nhóm Thần sư đệ gây dựng bằng hơn một nghìn năm, nếu va chạm với Vô Tương Phật Tự và Kim Quang Tự đương nhiên sẽ bị thiệt hại nặng nề. Sư tôn có thể mời hai người Đạo Trung Thiên và Tiên Phong Cốt giúp đỡ...", những lời phân tích này làm hai người Ôn Hiến Chi và Diệp Nam Hiên nghe mà trợn mắt hốc mồm nhìn Dương Thanh Vân.
Hóa ra có nhiều việc được cân nhắc thế ư?
Tần Ninh cười nói: "Cũng tầm như thế đấy".