Mà rất nhanh, ánh sáng vàng bên ngoài cơ thể Bạch Y Nhân đã bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu ngọc nhàn nhạt.
Ánh sáng màu ngọc dần dần bao phủ ánh sáng màu vàng, lại không ngừng tăng cường, gia tăng... Bạch Hạo đứng ở phía trước, ngây ngốc nhìn bóng dáng Bạch Y Nhân.
Bộ váy trắng kia dưới ánh sáng màu lưu ly xanh ngọc càng thêm rực rỡ, chập chờn làm động lòng người.
"Thật sự được rồi?"
Bạch Hạo hoàn toàn choáng váng.
Làm sao có thể! Tần Ninh nói thật sao?
Còn chưa tới một canh giờ, Y Nhân tỷ đã từ Kim Tiên trở thành Ngọc Tiên.
Tiên thể Lưu Ly Ngọc, màu lưu ly xanh ngọc chói lóa kia vô cùng rõ ràng.
Đây là minh chứng đơn giản nhất.
"Sửa đá thành vàng!"
Khổng Kha Thừa cũng sợ choáng váng.
Lúc này Vũ Ân Trạch lại không nhịn được nói: "Bạch Y Nhân có thể, ta... có phải ta cũng có thể hay không?"
Mấy người nghe nói như thế đều nhìn Vũ Ân Trạch với vẻ mặt kỳ quái.
Ngươi muốn làm phản rồi?
Ngươi muốn đi lấy lòng Tần Ninh sao?
Mấy người ngươi một lời ta một câu, có chút không biết làm sao.
Nào chỉ là Vũ Ân Trạch, ngay cả Bạch Hạo cũng muốn bảo Tần Ninh chỉ dạy mình.
Mình là cảnh giới Kim Tiên thất chuyển, nếu có thể được Tần Ninh chỉ bảo đến cảnh giới Kim Tiên bát chuyển, chắc hẳn phụ thân sẽ khen mình chứ?
Chắc chắn sẽ! Cả ngày phụ thân đều nói mình không làm việc đàng hoàng, luôn lấy Y Nhân tỷ ra để so sánh.
Bây giờ Y Nhân tỷ đến Ngọc Tiên, nếu mình không tiến thêm một bước, không phải sẽ bị phụ thân mắng cho một trận tơi bời sao?
Giờ phút này, Bạch Hạo cảm thấy thanh niên tuấn tú mặc đồ trắng, khoác áo choàng xanh kia, dường như… đã trở nên thánh khiết hẳn lên.
"Tỷ phu đúng là rất đẹp trai!"
Bạch Hạo không nhịn được lẩm bẩm nói.
Hả?
Mấy người xung quanh nhìn Bạch Hạo, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.
Tỷ phu?