Nghe đến đây, Liễu Nguyên Thương cau mày.
Thú vị đấy.
"Đi loan tin cho ta, nói đoàn người Tần Ninh tìm được rất nhiều bảo bối, phát hiện ra chút đầu mối trong di chỉ cổ đó".
Liễu Nguyên Thương lạnh nhạt nói: "Phải nói thế nào, không cần ta dạy các ngươi chứ? Nhớ kỹ, đừng để bị phát hiện là Thông Thiên tông chúng ta làm".
"Dạ!"
Liễu Nguyên Thương nhìn về phương xa, vẻ mặt bình tĩnh.
"Tần Ninh..."
Một tiếng lẩm bẩm mơ hồ phát ra.
Nhưng lúc này, Tần Ninh đang dẫn theo đám người Thanh Minh dừng chân giữa một khu rừng.
Lấy đống bình ngọc ấy ra, Tần Ninh bắt đầu phân chia và giải thích tác dụng của đống đan dược này.
Hạo Thiên ghi nhớ từng loại.
Đến cuối cùng, phân chia tất cả đan dược xong, Tần Ninh cũng thở phào một hơi.
"Sư tôn..."
Lúc này Dương Thanh Vân thấp giọng nói: "Không có đan dược thích hợp để sư tôn khôi phục thương thế sao?"
Tần Ninh lắc đầu, vỗ vai Dương Thanh Vân, cười nói: "Yên tâm đi, có lẽ, có khả năng cởi bỏ Thánh Hồn kiếm và Thánh Phách thương trong cơ thể ta. Nhưng mà chỗ này, di tích của cổ đế, không hề đơn giản như vậy".
"Ừm!"
Giữa lúc mọi người đang nghỉ ngơi dưỡng sức, đột nhiên mấy bóng người từ đâu xuất hiện. Người cầm đầu chính là một trong tứ đại hộ pháp của Võ Môn - Thanh Đại Vân.
Lần này, trong Võ môn, hai vị thánh đế là Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến đều không tới, phu thê Tiên Hàm và Giang Ngạo Tuyết cũng ở lại Võ môn xử lý công chuyện.
Nhưng tứ đại hộ pháp lại mang không ít Thánh Hoàng, Thánh Tôn tới.
Trước đây, Thanh Đại Vân đi theo nhóm của Ôn Hiến Chi.
"Đại nhân!"
Thanh Đại Vân nhìn Tần Ninh, nói thẳng: "Ôn Hiến Chi đại nhân phát hiện có điều kỳ lạ ở cách đây ngoài tám trăm dặm, chúng ta chia nhau đi tìm đại nhân".
"Ồ?"
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Xem đi, càng đi sâu vào, những gì bên trong di tích của thiên cung Thánh Đế đều dần dần hiện ra".
"Dẫn đường, lên đường".
"Dạ!"
Mọi người lần nữa lên đường, đi tìm nhóm của Ôn Hiến Chi.