Giờ đây sắc mặt Tần Ninh nghiêm túc hơn.
Vậy thứ này sao lại ở trong tay phụ thân?
Không! Hiện tại chắc phụ thân không giữ nó.
Nếu phụ thân có, khi phụ thân đã rời khỏi Thương Mang Vân Giới, bắt đầu thuộc tính Mục mà ông am hiểm nhất, vậy thì những người đó không thể nào cố chấp với Thương Mang Vân Giới như vậy.
Hẳn là phụ thân biết cái gì đó.
Khi rời khỏi Thương Mang Giới sẽ không đem thứ đó theo, mà phó thác cho người khác! Vậy sẽ cho ai đây?
Tần Ninh không xác định được.
Hắn đúng là con trai cả của phụ thân, là trưởng tôn của Mục tộc, đúng... tuy tên hắn là Tần Ninh.
Phụ thân quả thật rất yêu thương hắn.
Nhưng mà tình yêu của phụ thân là bác ái.
Phụ thân yêu mẫu thân Tần Mộng Dao, yêu đại nương Mạnh Tử Mặc, tam nương Diệp Tuyết Kỳ, tứ nương Tiêu Doãn Nhi, ngũ nương Vương Tâm Nhã, lục nương Cửu Nhi, thất nương Bích Thanh Ngọc, bát nương Minh Nguyệt Tâm, cửu nương Bích Thanh Ngọc.
Phụ thân còn yêu nhị muội Mục Vũ Đạm, tam muội Mục Vũ Yên, tứ đệ ngũ đệ Mục Huyền Phong và Mục Huyền Thần, với lục đệ Mục Thiên Diễm, thất muội Mục Tử Huyên, bát muội Mục Sơ Tuyết và cửu đệ Mục Viễn Phàm.
Phụ thân còn yêu... à... không phải yêu, là có tình cảm thâm sâu với nghĩa phụ Tạ Thanh và sư phụ Mục Thanh Vũ.
Nhất là sư phụ... còn có ông nội, bà nội... hai người họ từ lâu đã không còn quan tâm chuyện đời, bây giờ không biết đang dạo chơi nơi đâu nữa.
Chắc gì đã đưa đồ vật quan trọng như vậy cho hắn.
Vậy có thể nào đưa cho mẫu thân hay không?
Bây giờ mẹ đang tọa trấn Cửu Thiên Vân Minh, là người cầm quyền ở Thương Mang Vân Giới, chắc vậy nhỉ?
Nhưng nếu đưa cho hắn thì sao.
Liệu lẽ nào... là Phong Thần Châu chăng?
Ô Thông Thiên nhìn dáng vẻ mù mờ như bị mấy câu bọn họ nói hù dọa của Tần Ninh, hắn ta thở hổn hển, nói: "Tần Ninh, chỉ cần ngươi hợp tác với chúng ta, trợ giúp chúng ta điều tra bảo vật, bọn ta chắc chắn sẽ không ở lại Thương Mang Vân Giới".
"Đến lúc đó, ngươi muốn thống trị Trung Tam Thiên, chúng ta cho ngươi làm, cam đoan không nhúng tay vào!"
"Ngươi xứng sao?"
Tần Ninh cười bảo: "Ta vốn đã là chủ nhân của Thương Mang Vân Giới rồi".
Trước kia không phải.
Bây giờ còn chưa phải.