Dần dần, tiếng kêu thảm thiết của Tề Nhiễm Ngọc, biến mất không thấy đâu.
Lúc này Liễu Văn Truyền xách hai cái xác, đi tới trước người Tần Ninh.
"Tần Ninh... Tần công tử".
Lúc này Liễu Văn Truyền chắp tay nói: "Giết xong hết rồi!"
"Giết xong hết rồi sao?"
Tần Ninh vẫn thản nhiên nói: "Ta thấy, người muốn giết ta, còn chưa chết hết".
Lời này vừa nói ra, Liễu Văn Truyền liền hiểu ngay.
Người nhà họ Lăng.
Đám người Lăng Nghiêu, Lăng Sơn Tuyền, Lăng Vạn Thanh cùng với Lăng Vân Nhạc, sắc mặt thoáng thay đổi.
"Ngươi chớ làm bậy!"
Lăng Nghiêu quát lên: "Nhà họ Lăng ta ở đại lục Cửu Nguyên, còn có vài bên thế giao, nếu ngươi dám làm bậy, thì cứ chờ chết đi!"
Lời này, là nói với Tần Ninh.
Chẳng qua Tần Ninh căn bản không rảnh để ý.
Làm bậy?
Cũng không phải là hắn ra tay giết người.
Liễu Văn Truyền không nói nhiều lời, giơ tay chém xuống, trực tiếp chém về phía đám người Lăng Nghiêu.
Lăng Nghiêu cùng lắm chỉ là cảnh giới Tiểu Đế tôn tam phẩm.
Mấy người Lăng Sơn Tuyền kia, cũng cùng lắm là Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm, về phần những võ giả khác của nhà họ Lăng, nhiều nhất là cảnh giới Đại Thần Tôn, căn bản không đáng nhắc tới.
Mấy vị Tiểu Đế Tôn nhất phẩm đến các đệ tử cấp tam phẩm khác bên cạnh Liễu Văn Truyền, rối rít ra tay.
Giờ khắc này, đám người Hồng Đào cũng đi tới sau lưng nhóm Tần Ninh.
Lúc này, Diệp Nam Hiên nhìn về phía Hồng Đào, cười híp mắt nói: "Nhìn rõ chưa?"
Hồng Đào vội vàng nói: "Nhìn rõ rồi, nhìn rõ rồi, Tần công tử vô địch".
"Ngu xuẩn".
Diệp Nam Hiên lại cười nói: "Hứa Hạo Nhiên kia, ra tay với Linh Thiên Thương, cho nên hắn ta chết".
"Mặc dù Liễu Văn Truyền mồm miệng ti tiện, nhưng không ra tay với người nhà họ Linh, cho nên hắn ta còn sống".
Nghe lời này, Hồng Đào liền ngây ra tại chỗ.
Bởi vì nhà họ Linh.
Tần Ninh đối với nhà họ Linh, quả nhiên là... quan tâm đến tận xương.
Hồng Đào càng nhớ kỹ trong lòng.
Sau này cho dù như thế nào, không thể phản bội nhà họ Linh!
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Liễu Văn Truyền, đứng chắp tay, từ trên cao nhìn xuống, nói: "Chữ Chiếu, coi như là một cái bùa đúng giờ lấy mạng, ngươi nghe lời, không giết ngươi, ngươi không nghe lời, thì chết. Ngươi cũng có thể thử một chút, tìm Đại Đế Tôn của các ngươi, hoặc là Chí Cao Đế Tôn trong thánh địa Thanh Dương giúp ngươi giải, xem ngươi có chết hay không".
"Không dám không dám, tiểu nhân nhớ kỹ, nhất định không dám".
"Ta để cho ngươi thử, ngươi chết cũng đừng trách ta", Tần Ninh tiện đà nói: "Đệ tử của ta tâm thiện, tha cho ngươi một mạng, cũng xem như tặng cho ngươi một mối cơ duyên".