"Sâu bọ mà mưu toan làm rung chuyển voi lớn sao?"
"Không khác gì người si nói mộng!"
Giọng điệu cuồng vọng, nhưng lại là lời nói thật.
"Kỷ Uyên...", Tần Ninh chợt há to miệng, cười nói: "Ngươi muốn đồ vật trong mộ U Vương đúng không?"
"Nhưng mà, ngươi cầm đi được sao?"
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh dần lạnh đi.
"Mộ mở!"
Quát một tiếng.
Trong nháy mắt, cửa lớn vốn đã yên tĩnh lại đột ngột ầm ầm mở ra.
Trong cửa lớn đen như mực, không nhìn thấy cảnh tượng gì.
Chỉ có một màu đen kịt, chẳng hề có ánh sáng.
Bàn tay Tần Ninh hướng vào bên trong mộ, nắm lấy thứ gì đó.
Ánh mắt Kỷ Uyên đột biến, hô hấp dồn dập.
"Ra đi!"
Quát lên một tiếng.
Trong cửa mộ, một bóng dáng mặc đồ trắng lơ lửng bay ra.
Một bộ áo trắng, bóng người phiêu dật, khuôn mặt tuấn tú, hai mắt sáng ngời có thần, mái tóc dài bay bổng, mang đến cho người ta cảm giác chấn động cực kì mạnh mẽ.
Khi bóng dáng kia ra ngoài, tất cả mọi người đều ngây dại.
"U Vương!"
Mấy người Huyền Thiên Vương trợn mắt há hốc mồm.
U Vương! Đó là thân thể của U Vương! Là U Vương chân chính, không phải là Tần Ninh chuyển thế, là dáng vẻ của U Vương chân chính ở kiếp trước.
Lúc này, Cốc Tân Nguyệt cũng ngẩn ngơ.
"Công tử!"
Tiếng thì thào vang lên.
Thời điểm này, dù là Diệp Viên Viên hay Vân Sương Nhi, U Tiêu Tiêu không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cũng nhìn thấy.
Đây là thân thể trước đây của U Vương! Giờ phút này, trong lòng vô số người dâng lên sóng lớn ngập trời.
Tuyết Thiên Vương không thể tưởng tượng nói: "Ta còn tưởng rằng U Vương phi thăng thành thánh, gặp được nguy hiểm, về lại Cửu U, chuyển thế mà sinh..." "Đây là tình huống gì?"
Đúng vậy! Đây là tình huống gì! Thi thể của U Vương vậy mà lại xuất hiện.
Vậy Tần Ninh, U Vương hiện tại, rốt cuộc là thế nào! Bấy giờ, thân thể kia ngạo nghễ đứng trước cửa mộ.
Như một người sống.
Nhưng, lại không hề có sức sống!
"Thi thể U Vương!"
Lúc này, ánh mắt Kỷ Uyên mang theo sự nóng bỏng, điên cuồng.
"Thứ bản công tử muốn chính là cái này!"
Thi thể U Vương! Thân thể Kỷ Uyên điên cuồng.