Trường sam màu trắng hiển nhiên không nhiễm một hạt bụi, ở vị trí hai tay áo, cổ áo, vạt áo đều có sợi tơ màu vàng nhạt, càng tôn lên cảm giác cao quý của thanh niên.
Khuôn mặt tuấn tú, khí chất nho nhã hơn người.
Mái tóc dài buộc lên, tùy ý cắm một cây trâm gỗ, hai lọn tóc tản ra bên trán để lộ phong thái phóng khoáng ngang ngạnh.
Tần Ninh!
Là người nổi tiếng nhất trong cuộc tuyển chọn lần này!
Tần Ninh đi từng bước một vào bên trong võ trường, khiến không ít thiếu nữ phải hoan hô.
"Ngươi thật sự không cần nghỉ ngơi sao?"
Tần Ninh nhìn về phía Kế Tử Thu, chậm rãi nói.
"Không cần".
Kế Tử Thu nghe vậy liền tùy tiện nói: "Ta biết những chuyện ngươi đã làm, chẳng qua là... ta tự nhận không kém những đạo tử, thánh tử kia, cho nên vẫn muốn tỷ thí với ngươi!"
Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái.
Lời này rất thú vị.
Ta biết ngươi trâu bò, nhưng là ta cảm thấy ta còn trâu bò hơn!
"Được!"
Lúc này Tần Ninh bước ra một bước, Kế Tử Thu lập tức cẩn thận, thả pháp thân ra, khí thế ngút trời dao động.
"Ngươi không thả pháp thân của ngươi ra sao?", Kế Tử Thu quát lên.
"Đánh ngươi, không cần!"
Nghe vậy, sắc mặt Kế Tử Thu run lên.
Người này quả nhiên là ngông cuồng tự đại giống như lời đồn, không coi ai ra gì.
"Liệt Phong Nguyên Quyết, Phong Bạo Tụ Tập!"
Kế Tử Thu nắm chặt bàn tay lại, một tiếng ầm vang lên.
Một chiêu thức này là chiêu thức mà hắn ta đã đánh bại Ngu Linh Cơ, đối mặt với Tần Ninh, hắn ta không dám có bất kỳ khinh thường nào, trực tiếp sử dụng chiêu thức mạnh nhất.
Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái, hơi nắm bàn tay lại, ngay sau đó buông ra.
Một chưởng tung ra.
"Tiểu Đế Chưởng!"
Tiếng gió gào thét lúc này hơi dừng lại, chưởng kình trong nháy mắt đã nhào ra, hóa thành một chưởng khổng lồ to trăm trượng, trực tiếp phủ lên từng cơn gió mạnh.
Mà lúc từng cơn gió mạnh kia chạm vào chưởng ấn của Tần Ninh thì lập tức bị đón đỡ, sau đó quay về hướng Kế Tử Thu.
"Đáng chết!"
Kế Tử Thu liền biến sắc mặt, trong nháy mắt hai tay đã làm pháp quyết, ngưng tụ ra một lá chắn gió ngăn ở trước người mình.
Gió bão hạ xuống, bị phong thuẫn ngăn cản, phát ra những tiếng ầm ầm.
Nhưng vào lúc này, gió bão biến mất, chưởng ấn của Tần Ninh cũng trực tiếp đánh tới!