Bên cạnh bóng đen kia là một nữ tử xinh đẹp.
Tần Ninh vừa nhìn thấy dáng hình nữ tử ấy đã hoảng hốt, ngây ra như phỗng.
Giờ phút này nữ tử cũng thấy hắn, cô ta cũng khẽ giật mình.
Hai người nhìn nhau nhưng không nói lấy một câu.
Song Huyết Thần vẫn nhận ra được khoảnh khắc thoáng qua ấy.
"Các ngươi... biết nhau sao?"
Ông ta nhướng mày.
Nữ tử nọ không nói gì.
Tần Ninh thì cười đáp: "Đúng là có quen biết, nữ nhân này từng lên giường ta".
Khí tức của Huyết Thần bỗng chốc dao động.
"Đã vậy thì Tần Ninh, nếu ngươi chịu phục tùng ta thì ta sẽ gả nữ tử này cho ngươi".
Câu nói của ông ta tức thì khiến võ giả nhà họ Thiên hoảng hốt.
Huyết Thần Cung muốn lật lọng à?
"Tốt thế cơ à?"
Tần Ninh mỉm cười: "Ta muốn thì tự ta lấy được mà, đâu cần ngươi cho ta?"
"Sao lại hồ đồ, ngu ngốc thế này! Ta sẽ chôn vùi tất cả mọi thứ của ngươi, kể cả tính mạng ngươi!"
"Nói nhiều quá!"
Tần Ninh cầm hai thanh kiếm trên tay, thẳng thừng nói: "Để ta xem mặt mũi đại nhân Huyết Thần nhà ngươi thế nào đây!"
Ầm!
Cơ thể Tần Ninh ngưng tụ khí thế, tu vi Chí Cao Đế Tôn thập phẩm bùng nổ.
Thế nhưng Huyết Thần lại chỉ đứng yên.
Còn hai người Lãnh Chấn Nguyên và Tấn Vân Hạc thì bước ra.
Đó là hai vị linh giả cảnh giới Tứ Văn.
Thấy cảnh này, Tần Ninh khẽ nhíu mày, vung tay lên.
"Đưa đây!"
Hắn nói lớn.
Những người có mặt tại đây đểu sửng sốt.
Tần Ninh xoay người lại nhìn Trần Nhất Mặc, quát: "Hành Quyển ấy!"
Hắn ta hiểu ngay, vung tay, một đốm sáng đỏ rực bay nhanh về phía Tần Ninh.
Tần Ninh cầm lấy, vầng sáng đỏ tức thì đi vào cơ thể hắn.
Lúc này, quanh người Tần Ninh là bốn đốm sáng bập bùng khiến hắn trông vừa thần thánh vừa sâu không lường được.
Người Tần Ninh khẽ run lên.
Hành Quyển, quyển thứ tư của Cửu Nguyên Đan Điển.