Thế nhưng danh sách dược liệu mà Tần Ninh cần chớp mắt đã đến tay của Tĩnh lão, vậy mà Tĩnh lão còn gấp hơn so với Tần Ninh, vội vàng cho Giang Hồng Nhạc phái người đi tìm!
Điều này sao có thể xảy ra?
Tĩnh lão có quan hệ gì với Tần Ninh?
Phải đi hỏi Y Y mới được!
Nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của mấy người bọn họ, Giang Tĩnh cũng lười giải thích.
Giải thích cái gì chứ?
Cuồng Đế đại nhân nói, ông ta không thể để lộ ra tin tức người đã trở về, vậy nên ông ta tuyệt đối không thể tiết lộ.
Cuồng Đế đại nhân chỉ cần những dược liệu này, nếu như ông ta không thể thu thập được đầy đủ thì quả thực là thẹn với sự tin tưởng của đại nhân đối với mình.
Cho nên, dù ai có hỏi cái gì, nói cái gì, ông ta cũng không để lộ bất kỳ tin tức nào liên quan đến Cuồng Đế đại nhân.
Thử nghĩ mà xem, Tần Ninh trở về, không nói cho ai biết, ngay cả tam đường chủ cũng không biết, nhưng lại để cho Giang Tĩnh mình biết được.
Đây là sự tin tưởng của người đối với Giang Tĩnh.
Nếu như ông ta không bảo vệ được sự tin tưởng này, để lộ ra tin tức về Cuồng Đế đại nhân thì một mình ông ta gánh chịu hậu quả là chuyện nhỏ, thậm chí còn có thể liên luỵ đến cả Giang gia.
Tuyệt đối không thể nói ra!
Giờ phút này, Giang Tĩnh đứng thẳng thân thể, nói tiếp: “Tiếp theo là chuyện thứ hai”.
Chuyện thứ hai? Chuyện gì?
Mấy người đều nhìn về phía Giang Tĩnh.
“Chuyện thứ hai liên quan đến Giang Ngạo Tuyết”.
Lời này vừa nói ra, Giang Hồng Nhạc cũng sửng sốt, lập tức nói: “Tĩnh lão, đứa nhỏ Ngạo Tuyết này, lần này đứng vị trí thứ nhất trong cuộc so tài Giang gia, con bé không có làm sai điều gì chứ?”
“Ta còn chưa nói con bé làm sai cái gì, ta nghe nói Ngạo Tuyết và Giang Hàm tâm đầu ý hợp, việc này là thật hay giả?”
Nghe được những lời này, Giang Hồng Nhạc lập tức hiểu rõ.
“Thưa Tĩnh lão”.
Giang Hồng Nhạc chắp tay: “Việc này ta đã nói với con bé Ngạo Tuyết mấy lần rồi, khuyên con bé giữ vững tâm tính, Giang gia chúng ta đang trên đà suy thoái, hiện này, việc quan trọng nhất là tu hành, tranh thủ cơ hội lấy được thứ hạng tốt ở Đại Võ Tài, về phần Giang Hàm…Ta sẽ cảnh cáo hắn ta, cách xa Ngạo Tuyết một chút…”
“Đánh rắm!”
“Chó má!”
Chỉ là, Giang Hồng Nhạc còn chưa nói xong, Giang Tĩnh đã đẩy ngã ghế dựa, đứng bật dậy, ông ta nhìn về phía Giang Hồng Nhạc, quát lớn: “Ngươi dám, ngươi dám làm như vậy, lão phu lột da của ngươi!”
Tiếng quát này làm cho bốn người Giang Hồng Nhạc, Giang Dật Phàm, Giang Du Khải và Giang Tử An hoàn toàn há hốc mồm.