Lúc trước hắn lén lút tiến vào Linh Thức cốc ngồi, chính là hơn mấy tháng liên tục ngồi ở dưới đáy Linh Thức đàm mà cũng không bị người phát hiện.
Khi đó, Lý Hạc hắn nhìn thấy rất nhiều lần.
Cái người này thuộc loại đại trí nhược ngu, Tần Ninh lúc ấy nhìn thấy kẻ này đau khổ kiên trì bên trong Linh Thức đàm.
Nhịn không được ra tay giúp một phen.
Lý Hạc vẫn cho là là thần nhân tương trợ.
Cũng không biết là Tần Ninh tạo ra.
Trằn trọc chín vạn năm, hắn lại trở về, Lý Hạc không chết cũng là vượt quá dự liệu của hắn.
Mà Lý Hạc không biết hắn cũng bình thường.
"Tần công tử, ta sẽ giới thiệu một chút về Linh Thức đàm này nhé?", Lý Hạc khách khí nói.
Sáng sớm hôm nay ông ta nhận được lệnh khấn cấp của Tiên chủ.
Tất cả các đệ tử, trưởng lão của Thiên Ngoại Tiên nhìn thấy Tần Ninh thì đều phải coi như Tiên chủ mà ứng xử.
Nếu không làm theo mà để xảy ra bất kỳ chuyện gì chắc chắn sẽ bị phạt nặng!
Lệnh này vừa ra.
Thiên Ngoại Tiên như ong vỡ tổ, ai cũng đang thảo luận đến cùng Tần Ninh là thần thánh phương nào?
Phải biết, cho dù là thiên chi kiêu tử thế hệ trẻ tuổi đến từ các thế lực cấp bậc đại bá chủ khác cũng không được đãi ngộ như thế!
Lý Hạc không ngờ bản thân lại gặp phải, lập tức nào dám chủ quan, bèn khách khí chiêu đãi.
"Linh Thức đàm tổng cộng chia thất đại khu vực!"
Lý Hạc dẫn theo Tần Ninh đi đến bên cạnh Linh Thức đàm.
Đầm nước mang theo một tia màu xanh, bên trong có một tia hàn khí.
Toàn bộ Linh Thức đàm tương đối lớn, chiếm cứ một nửa diện tích của linh thức cốc.
Lý Hạc mở miệng nói: "Thất đại khu vực này phân chia theo độ sâu!"
"Thiên Nhân nhất bộ ở từ vị trí một mét đến mười mét".
"Thiên Nhân nhị bộ ở từ vị trí mười mét đến trăm mét".
"Thiên Nhân tam bộ ở từ vị trí trăm mét đến hai trăm mét!"
"Thiên Nhân tứ bộ ở từ vị trí hai trăm mét đến bốn trăm mét".
"Thiên Nhân ngũ bộ thì ở từ vị trí bốn trăm mét đến tám trăm mét, Thiên Nhân lục bộ ở từ vị trí tám trăm mét đến một ngàn sáu trăm mét".
"Mà Thiên Nhân thất bộ ở từ vị trí một ngàn sáu trăm mét đến hai ngàn mét!"
Lý Hạc nghiêm túc nói: "Thất bộ có linh thức rất mạnh mẽ, nhưng độ sâu vượt qua một ngàn sáu trăm mét sẽ tạo ra một áp lực rất lớn đối với linh thức ma luyện cho nên Thiên Nhân thất bộ cũng không thể vượt qua chiều sâu hai ngàn mét, nếu không... sẽ có phiền toái lớn. Linh thức sáng tạo muốn ngưng tụ biển linh thức để đạt cảnh giới Vương Giả cảnh giới sẽ trở nên rất khó khăn..."
Nghe đến lời này, Tần Ninh gật đầu.
Lý Hạc sở dĩ nói rõ ràng như vậy chính là lo lắng Tần Ninh liều lĩnh tiến vào nơi quá sâu, làm tổn thương linh thức của chính mình.
Đến lúc ấy ông ta cũng không biết bàn giao thế nào cho phải.
Tần Ninh cười nói: "Ngươi làm việc của ngươi đi, ta đi xem một chút!"
Lý Hạc nghe đến lời này liền vội vàng nói: "Tần công tử..."
"Ừm?"
"Lão hủ xin lắm miệng vài câu, ngài chính là Thiên Nhân nhất bộ, tiến vào chiều sâu từ một mét đến mười mét chiều sâu là tốt nhất, nhưng không thể ở lâu, tại nơi đây, thời gian một nén nhang chính là cực hạn".
"Tần công tử thiên phú dị bẩm, có lẽ có thể nghỉ ngơi hai nén nhang".
"Nhưng xin nhớ là không thể vượt quá, nếu không sẽ khiến cho linh thức bị hàn khí ăn mòn, như vậy liền không thể rèn luyện linh thức hiệu quả!"
"Ừm, ta hiểu!"
Tần Ninh tiếp lời, cười nói: "Ta tự có tính toán, đừng quấy rầy ta là được!"
Lý Hạc chắp tay một cái, không nhiều lời nữa.
Giờ phút này, linh khí tràn ngập toàn thân, Tần Ninh thả người nhảy vào Linh Thức đàm.
Lý Hạc nhìn ra một tấm bia đá ở bờ đầm.
Bia đá cao mười mét!
Mà nó lại phân chia thành khác khu vực khác nhau.
Tấm bia đá này chính là do Trấn Thiên Vương lập ra.
Cùng Linh Thức đàm có liên kết.
Phía trên phân ra bát đại khu vực.
Nhìn kỹ lại, khu vực nhỏ hẹp ở trên cùng.
Tiếp theo chính là khu vực thứ hai, hơi rộng một chút.
Ứng với khu vực Lý Hạc vừa nói.
Chỉ có điều, sau khi vượt qua hai ngàn mét thì còn có...