Tần Ninh và Bạch Y Nhân trăm miệng một lời.
Một màn này khiến đám người sợ ngây người.
Vẻ mặt Bạch Hạo càng như đưa đám, nói: "Tỷ, ngươi đã chấp nhận hắn rồi sao?
Cho dù là bị hắn làm... ngươi vẫn chấp nhận hắn?"
"...", Bạch Y Nhân hoàn toàn đờ đẫn.
Tại sao Bạch Hạo lại ngu ngốc như thế chứ! Tần Ninh chậm rãi nói: "Ta cũng không làm cái gì với tỷ tỷ của ngươi, Bạch Hạo, nếu còn nói ta nhanh, ta sẽ cho ngươi xem rốt cuộc là có nhanh hay không!"
Hả?
Đám người xung quanh trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm Tần Ninh.
Không phải chứ, chỉ có mỗi chuyện như thế mà còn có thể tức giận sao?
Đám người không khỏi kinh ngạc nhìn Tần Ninh, không phải tên này nhanh thật đấy chứ?
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, sắc mặt Tần Ninh vô cùng cổ quái.
Chuyện thế này, có vẻ... không nên để ý?
Về phần có nhanh hay không, chỉ có mấy vị phu nhân của mình biết rõ ràng nhất.
Việc này không thể nói cho người bên ngoài được! Tần Ninh lập tức nói: "Bạch Y Nhân, ngươi đã đồng ý làm tỳ nữ của ta thì phải làm tốt việc của tỳ nữ".
"Ta hiểu rồi".
Bạch Y Nhân lạnh lùng nói.
"Vũ Ân Trạch, Khổng Kha Thừa, Bạch Hạo, các ngươi đều thua bởi ta, Bạch Y Nhân cũng thua ta, vậy sau này mười mấy người các ngươi sẽ là của đệ tử Nguyên Hoàng cung, nếu sau này còn dám phản kháng, ta sẽ... giết người thật đấy!"
Sắc mặt mấy vị thiên tài đều khó coi hẳn xuống.
Tần Ninh lập tức đưa mắt nhìn về phía Bạch Đồng và Lư Phương Cương, lạnh lùng nói: "Bạch gia chủ, trông coi thuyền chiến của nhà họ Bạch, tiếp tục tiến lên, đi đến đảo Nguyên Hoàng".
"Gia chủ nhà họ Lư, nên làm như thế nào, ta không cần nói chứ nhỉ?"
Lư Phương Cương liền nói ngay: "Ta sẽ lập tức đưa toàn bộ trân bảo tu luyện của nhà họ Lư lên thuyền vận chuyển".
Mẹ nó! Quá kinh khủng.
Một mình Tần Ninh có thể đánh được Khổng Kha Thừa, đánh được Vũ Ân Trạch, đánh được cả Bạch Y Nhân.
Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi.
Vừa rồi con trai đã nói.
Bạch Y Nhân chính là Kim Tiên xuất sắc nhất toàn bộ Thái Ất tiên tông, là nữ thiên tài có hi vọng bước vào cảnh giới Ngọc Tiên nhất.