Thật lâu sau, ánh mắt Tần Ninh đờ đẫn nửa ngồi trên đất, hai mắt mất đi sức sống.
"Ta từng đi qua mưa xuân nắng hè, gió thu tuyết đông, ta từng đi qua tất cả những gì của hai chúng ta chỉ để tìm kiếm nơi gặp nhau ngày xưa!"
"Vật đổi sao dời, cuối cùng chúng ta đã được gặp nhau lần nữa".
"Có điều vẫn là có duyên nhưng không có phận, tạo hóa trêu ngươi".
"Ta thích chàng, Tần Ninh, ta yêu chàng, Tần Ninh...", giống như cách một thế hệ! Mộng như thủy triều.
Giờ phút này, Tần Ninh cảm thấy vô cùng đau lòng.
Tế Hồn Thánh Quyết! Nếu nói về nguồn gốc sâu xa thì có vài phần giống với thuật Đại Tác Mệnh.
Tế hồn phách cho sức mạnh trời đất để có được thực lực mạnh mẽ vô hạn.
Thế nhưng cái giá phải trả cũng là hồn phách tán loạn, khó cản được sức mạnh trời đất! Lúc này, mọi người đều trầm mặc không nói gì.
Nơi xa, Tô Tỉ Thiên Thánh Đế và Dịch Đại Sơn đứng vững giữa không trung.
Sức mạnh vừa rồi quả thực là mạnh đến đáng sợ.
Cho dù hai người đều là thực lực Thiên Thánh Đế, thế nhưng chỉ cần sơ sẩy một cái thôi cũng sẽ có khả năng chết ngay tại chỗ.
Sức bộc phát khủng bố như thế thật sự là làm cho người ta phải thổn thức.
Thời Thanh Trúc không chỉ có danh hiệu thánh nữ số một Hạ Tam Thiên với khí chất như tiên tử thần nữ, mà còn có được lực bộc phát kinh khủng.
Giờ phút này, Tô Tỉ bước chân ra nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: "Xem ra, ngươi đúng là rất có thủ đoạn thu mua lòng người".
Đám người Thanh Tiêu Thiên và Lý Huyền Đạo đều trợn mắt nhìn.
"Ngươi là ai?"
Giọng nói của Tần Ninh đột nhiên vang lên.
"Ta ư?"
Dịch Đại Sơn đứng ở giữa không trung, mỉm cười, làn da mặt ngoài cơ thể liền nứt ra, trong khoảnh khắc giống như thay đổi thành một người khác.
"Diệp Chi Vấn".
Tần Ninh đưa mắt nhìn, vẻ mặt bình tĩnh.
Mà sắc mặt của Dịch Vân Tiêu lại vô cùng khó coi, sắc mặt đám người Dịch Thiên Các cũng vô cùng u ám.