Đến cùng là có chuyện gì?
Cho tới bây giờ, hắn ta vẫn chưa biết vì sao Yến Vân Hiên lại chết.
Một vị Thánh Vương chết vốn đã là một chuyện cực kỳ đáng sợ rồi.
Lại thêm việc vị Thánh Vương này bị giết ngay trước mặt bọn họ trong giây lát, chết không một chút chống cự, như vậy càng thêm đáng sợ.
Rõ ràng là ánh bình minh vừa ló rạng, giờ phút này lại mang đến một cảm giác lạnh thấu xương.
Yến Thần há to miệng, lại không biết nên trả lời như thế nào.
Đưa ra thánh bảo, chữa trị khỏi cho Dương Thanh Vân?
Vậy mặt mũi Yến gia để đâu?
Nhưng nếu không đồng ý với Tần Ninh thì kẻ này liệu có giết thêm một vị Thánh Vương trong giây lát hay không?
Ba vị trưởng lão giờ phút này cũng im lặng không nói.
Yến Vân Hiên nói nhiều nhất thì đã chết rồi.
"Tấm gương" bày ra trước mắt như thế, không thể không để ý!
Trong lúc nhất thời, mặt trời từ từ dâng lên, hiện trường yên tĩnh như chết.
Không ai dám mở miệng.
Cảnh giới Thánh Vương đã không dám thì nói gì đến đám võ giả Thiên Thánh cùng Địa Thánh hay Thánh Nhân.
Trong phút chốc, Yến Thần sải bước ra.
Vừa định mở miệng thì đã có một bàn tay lại khoác lên vai Yến Thần.
"Để ta!"
Một âm thanh tang thương vang lên.
Nghe được thanh âm kia, Yến Thần hơi khựng lại.
Chỉ thấy có hai người xuất hiện ở sau lưng hắn ta.
Một người trong đó tóc trắng phơ, thần thái già nua, toàn thân không chút thánh lực nào dao động, nhưng lại tạo ra một cảm giác khó mà nắm lấy, thậm chí không thể tới gần.
Mà người còn lại thì là một bà lão.
Bà lão tóc bạc để xõa, khuôn mặt hơi già nua, còn đôi mắt thì lộ ra vẻ sắc bén.
Thấy cảnh này, mọi người đều ngơ ngác.
Đây... là ai?
Một nam một nữ giờ phút này lần lượt đi ra.
Mà giờ khắc này, Tề Phi Vân nhìn thấy ông lão cùng bà lão kia thì thần sắc không thay đổi, nhưng nội tâm đã tràn ngập sóng gió.
"Yến Thiên Bảo!"
"Yến Ngọc Sơ!"
Khi Tề Phi Vân nói ra tên của ông lão cùng bà lão thì không ít người đều tái mét mặt mày.
Thế hệ trẻ tuổi đúng là không rõ.
Nhưng thế hệ trước thì lại có không ít người biết đến.
Tần Ninh nhìn về phía hai người, tuyệt không nói gì.
Yến Thiên Bảo là trưởng tộc nổi tiếng một đời của Yến gia.
Cũng không phải là cha của Yến Thần mà là ông nội của Yến Thần.
Người này lúc còn trẻ đã có danh tiếng vô thượng tại Thánh vực Thiên Hồng, được vô số người tán thưởng.
Mà kể cả là Thánh Chủ của thánh quốc Đại Tề, trưởng tộc Diệp tộc hay là chủ của Cửu U đài cùng thời cũng không thể mạnh bằng.
Yến gia của khi ấy là vô địch!
Thánh quốc Đại Tề, Diệp tộc và Cửu U đài đều phải tạm thời tránh né.
Mà vị thiên kiêu này cũng chỉ đảm nhiệm vị trí trưởng tộc trong khoảng ngàn năm rồi quy ẩn.