Ở đây có khoảng mấy ngàn cái rương, có rất nhiều cái đóng chặt lại, hình dáng to nhỏ không đồng đều.
Đây đều là thiên nguyên thạch, đan dược, mệnh khí này nọ, đủ trang bị cho hàng vạn võ giả! Những tài nguyên tu luyện ấy đến cả bảy thế lực bá chủ đều phải thèm thuồng đấy! "Lấy về hết đi".
Tần Ninh chợt lên tiếng.
Thế nhưng sau khi hắn nói xong, Triệu Đông Thiên vẫn không động đậy, đến Lý Nhàn Ngư cũng thế.
"Ngơ ra đó làm gì thế, lấy về!"
Tần Ninh nhắc lại lần hai.
"Hả?
Tại sao?"
Triệu Đông Thiên sững sờ hỏi ngược lại.
Ông ta tưởng Tần Ninh định lấy hết.
Tần Ninh giải thích: "Những tài nguyên tu luyện ấy nhân loại dùng được thì Ma tộc cũng dùng được, xem ra cho dù Ma tộc ngoại vực đến đây thì gốc rễ tu luyện cũng giống với chúng ta, nói như vậy, thế giới ngoài vực không nhất thiết không tồn tại nhân loại".
"Ngươi cứ cất vào đi, phát triển nhà họ Triệu lớn mạnh hơn".
Tần Ninh sai bảo: "Trong Trung Tam Thiên, Cửu Đại Thiên hiện tại tồn tại bá chủ khắp nơi, thực lực bọn họ rất mạnh, trước kia, khi ta ở Hạ Tam Thiên và đại lục Vạn Thiên vẫn chưa tạo thế lực gì hết, nhưng bây giờ thì khác, trong bốn người Trần Nhất Mặc, Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết và Thần Tinh Dịch, có Chiêm Ngưng Tuyết thành lập Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên coi như là dùng được, còn Trần Nhất Mặc... Thần Tinh Dịch... ừ thì... Khúc Phỉ Yên, đứa bé kia thích luyện khí, không quan tâm chuyện đời, chắc là không có tông môn gì rồi".
"Cho nên, từ bây giờ sẽ bắt đầu chuẩn bị".
"Ngươi lợi dụng những tài nguyên đó, bồi dưỡng võ giả đệ tử của nhà họ Triệu ngươi, ta không mong ngươi mạnh hơn tam đại thế lực, nhưng ít nhất cũng phải sánh vai được với bảy đại bá chủ, đây không phải chuyện làm được ngày một ngày hai, ngươi cứ từ từ mà tiến, đợi tương lai sau này ngươi tới cảnh giới Biến Cảnh, nhà họ Triệu chính là thế lực bá chủ thứ tám của Tây Hoa Thiên, nếu đến lúc đó Ma tộc có xuất hiện thì cũng khả quan hơn...", "Tần phụ suy nghĩ cẩn thận quá, tính toán lâu dài, Đông Thiên đã nhớ ạ, chắc chắn sẽ dốc hết sức lực, để ba đứa con kia của con làm cho tốt, Đông Thiên sẽ cố gắng sinh nhiều thêm mấy đứa, cố gắng phát triển nhà họ Triệu, vĩnh viễn làm việc cho Tần phụ!"
Nghe vậy, sắc mặt Lý Nhàn Ngư trở nên quái lạ.
Thật ra Triệu Đông Thiên chỉ cần nói một cái là được, thế mà lại nói thêm một đống nữa.
Nếu Thạch Cảm Đương ở đây, Lý Nhàn Ngư cảm thấy, nếu cả hai người Triệu Đông Thiên và Thạch Cảm Đương đều cùng nhau nịnh nọt, vậy chắc là chuyện gì sư phụ cũng không cần làm.
"Đi thôi!"
"Vâng!"
Cả ba cùng nhau rời khỏi.
Bên trong sơn cốc có rất nhiều cửa động, nhưng sau khi vào trong đó, hầu như chúng đều thông với nhau, đều dẫn đến nơi này, đây hiển nhiên là do tên Huyết Lặc Ma cảnh giới Biến Cảnh canh giữ.
Thế nhưng bây giờ Huyết Lặc Ma đã bị đánh bại, nơi này đã bị ba người Tần Ninh vơ vét không sót lại gì.
Đối với tài nguyên tu luyện, từ trước đến nay, Tần Ninh rất hiếm khi thu thập chúng, dùng cái gì, tìm cái gì hay không dùng tới thì hắn cũng rất ít khi quan tâm.
Hơn nữa, phần lớn thời gian, những thứ hắn thật sự cần thiết thì cũng rất ít khi đi thu thập mà là tìm người đi làm thay mình.