“Huyền Trung Nguyệt!”
“Lý Ý Nguyệt!”
“Nguyên Nguyệt Minh!”
“Trác Văn Nguyệt!”
“Bốn người các ngươi, được tôn sùng là tứ nguyệt tuyệt đại của động thiên Huyền Nguyệt chúng ta, cuộc tranh tài trong vực lần này, hy vọng vị trí đứng đầu sẽ là của động thiên Huyền Nguyệt chúng ta”.
Bốn thanh niên nam nữ phía trước Huyền Nguyệt Thượng Nhân đều khom người cúi đầu.
“Được rồi, xuất phát đi!”
Huyền Nguyệt Thượng Nhân thản nhiên mở miệng, sau đó vung tay lên, từng con tàu phi hành loé ra ánh sáng của mặt trăng, phá không bay ra… Mà lúc này, phía sau Huyền Nguyệt Thượng Nhân, ba ông lão có hơi thở cường đại, trang phục quý giá cũng tiến lên.
Ba người này, chính là ba vị thiên chủ uy danh hiển hách của động thiên Huyền Nguyệt! Huyền Vô Thương! Huyền Vô Âm! Huyền Minh Hoàng! Ba vị thiên chủ là trưởng lão động thiên Huyền Nguyệt gần với Huyền Nguyệt Thượng Nhân nhất.
Huyền Vô Thương một đầu tóc bạc, nhưng da thịt lại nhẵn nhụi, tuy rằng nói là ông lão, nhưng thật ra cũng không hợp lý lắm.
“Lần này, có bốn đứa nhỏ kia, hẳn là có hy vọng tiến vào ba vị trí đầu”.
Huyền Vô Thương cười ha ha nói: “Những năm gần đây, cuộc tranh tài trong vực lần lượt diễn ra, đệ tử của động thiên Huyền Nguyệt chúng ta chưa bao giờ giành được vị trí đầu, ngược lại khiến cho bọn họ khinh thường không ít”.
“Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, bên phía Thánh Đạo tông và thánh địa Thanh Dương kia có mấy vị đạo tử và thánh tử, quả thật là khó đối phó”.
Huyền Vô Thương vừa dứt lời, thiên chủ Huyền Vô Âm đã lập tức cười nói: “Vô Thương huynh, câu trước của ngươi cổ vũ tinh thần cho nhóm đệ tử, tại sao câu sau lại trở nên không tự tin rồi?”
“Ha ha, cũng không phải là không tự tin”.
Huyền Vô Thương nói tiếp: “Chỉ là hy vọng bốn người bọn họ không có thái độ không coi ai ra gì, cuộc tranh tài trong vực đại biểu cho cuộc chiến đỉnh cao giữa các thiên kiêu trong Cửu Nguyên Vực chúng ta, nếu như không cẩn thận một chút thôi thì có thể sẽ thua cuộc!”
“Như thế…”, trưởng lão Huyền Minh Hoàng có vẻ ngoài cao lớn, lúc này cao giọng nói: “Bốn tên nhóc kia, nếu như cố gắng hết sức rồi mà vẫn thua thì không sao, nhưng nếu thua cuộc vì không coi ai ra gì, ông đây kiểu gì cũng phải lột xuống một tầng da của bọn họ”.
Huyền Nguyệt Thượng Nhân nghe được những lời này không nhịn được mỉm cười.
“Ba vị, lần này, tin tức mà Đà La cung nói ra, liên quan đến Trần Nhất Mặc, liên quan đến Cửu Nguyên Đan Điển, chỉ sợ vị kia ở Cửu Nguyên đan tông… nói không chừng sẽ nổi giận đùng đùng, sự việc không đơn giản như vậy, cuộc tranh tài trong vực mới là trọng tâm”.
Huyền Nguyệt Thượng Nhân thản nhiên nói: “Ba vị vẫn nên cẩn thận một chút”.
“Thượng Nhân yên tâm, tất nhiên là ta sẽ cẩn thận đề phòng”.
“Nếu như Đà La cung muốn bày hề gì đó, cũng phải nhìn xem chúng ta có đồng ý hay không”.