Nhan Như Hoạ không hạ thấp giọng, nói thẳng: “Giết hắn đi, không phải ta sẽ đền mạng”.
“Nói như vậy, hai người Khâu Vân Ki, Phong Nhất Vĩ cũng là Ma tộc, Khâu Học Nghị cũng là Ma tộc… Thế nên, Khâu Tử Kiêu cũng là Ma tộc…”
Hắn nói xong, sắc mặt Khâu Vân Ki và Phong Nhất Vĩ đều trở nên cổ quái.
Đây là suy luận kiểu gì thế?
Thiên Hạc lão nhân, Khâu Học Nghị, Khâu Tử Kiêu là cùng một chi.
Hai người họ cũng không tính là chính thống của Thiên Hạc lâu.
Chịu đựng chừng ấy năm, trở thành Thiên Thánh, cũng không dễ dàng.
Thiên Hạc lão nhân thật sự là Ma tộc sao?
Hai người họ đều mơ hồ.
Làm sao họ biết được chứ?
Nhưng bọn họ có thể chắc chắn, bọn họ không phải.
Trước mắt, nếu như Tần Ninh bổ đao xuống… thì quá đáng sợ rồi.
“Đã vậy thì giết!”
Tần Ninh rút kiếm giết ra.
Thiên Hạc lão nhân nhếch miệng lạnh lùng.
“Hừ!”
Khí thế trong cơ thể Thiên Hạc lão nhân bùng nổ.
Giữa tiếng nổ, một cổ khí huyết bá đạo tăng vọt.
“Huyết Ma!”
“Huyết Ma!”
Gần như cùng lúc, Tần Ninh và Nhan Như Hoạ nói.
Khí thế này, Tần Ninh rất quen thuộc, là khí tức của Huyết Ma.
“Đúng vậy… Huyết Ma cấp bậc Thiên Thánh nhị phẩm, bắt được cá lớn rồi!”, Tần Ninh mở miệng nói: “Không thể giết, phải còn sống, nếu có thể bắt được Ma tộc cấp bậc Thánh Vương thì tính luôn thể”.
Nghe vậy, khóe miệng Nhan Như Hoạ run lên.
Bắt được Ma tộc cấp bậc Thánh Vương á?
Tần Ninh thật ảo tưởng!
Nếu Ma tộc cấp bậc Thánh Vương thật sự xuất hiện thì bọn họ xong đời rồi.
Lúc này, Thiên Hạc lão nhân tức sùi bọt mép, mái tóc dài từ trắng chuyển sang đỏ, hai bên má xuất hiện huyết văn.
“Tần Ninh, Nhan Như Hoạ, đáng chết, các ngươi đáng chết”.
Hôm nay, một người Địa Thánh tam phách, một người Địa Thánh thất thách lại gây náo loạn lớn như vậy.
Hết thảy những chuyện này đã phá hư hoàn toàn những gì Ma tộc bố trí mấy vạn năm ở Thanh Châu.
Đáng ghét nhất, không ai bằng Tần Ninh.
Người này lại có thể nhìn thấy rõ sự ngụy trang của Ma tộc!
Tuy rằng không nhìn ra vỏ bọc của ông ta, nhưng mấy tinh nhuệ mà Ma tộc đặc biệt sắp xếp vào những năm qua đã bị giết cả rồi.
Chỉ một điểm ấy đã khiến kế hoạch của Ma tộc phát sinh sơ suất.
“Kẻ đáng chết là các ngươi!”, Nhan Như Hoạ hừ lạnh nói.
Thiên Hạc lão nhân giễu cợt: “Ngươi thật sự cho rằng, hai người các ngươi có thể quậy tung trời sao?”
“Đáng tiếc, hôm nay, những người ở đây, lão phu giết hết”.
“Ngươi làm được sao?”
Nhan Như Hoạ giễu cợt.
“Không làm được?”