Người này quá mạnh.
Đà La Khôn đã bước vào Cực Cảnh cứ như biến thành một con người khác vậy.
Một kẻ đáng gờm như thế, ai mà không sợ hãi cho được.
Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa đều sa sầm nét mặt.
Đà La Khôn nhếch mép, hỏi: "Hai vị thấy sao nào?"
Chí Cao Đế Tôn và Cực Cảnh khác nhau một trời một vực.
Nếu không thì vì sao toàn bộ bảy đại vực của vùng đất Thượng Nguyên Thiên đều ngoan ngoãn cúi mình trước Thượng Nguyên Thiên Vực, không dám làm trái lời thế lực của Thất Thiên Vương trong Thượng Nguyên Thiên Vực chứ?
Chính là vì chỉ có Thượng Nguyên Thiên Vực mới tồn tại Cực Cảnh.
Kể cả trong bảy đại vực thì số cường giả Cực Cảnh cũng rất ít ỏi, chẳng khác nào lông phượng, sừng lân.
Thực lực là yếu tố quyết định mọi thứ.
Sự hùng mạnh của cường giả Cực Cảnh càng là thứ quyết định thực lực, thân phận và địa vị của một thế lực trong Thượng Nguyên Thiên.
Đà La Khôn rất tận hưởng cảm giác ấy.
Cực Cảnh! Cuối cùng ông ta cũng đến được Cực Cảnh - cảnh giới mà ông ta hằng theo đuổi bấy lâu nay.
"Thế là đủ rồi".
Dường như Đà La Khôn cảm thấy chán ghét với việc thể hiện sức mạnh của mình cho hai người họ thấy, hả hê nói: "Tất cả đã sắp xếp ổn thỏa, ta cũng phải chuẩn bị đi tìm Dịch Hàn Ngọc thôi".
Dịch Hàn Ngọc có cảnh giới Chí Cao Đế Tôn thập phẩm.
Nhưng vào một năm trước, Dịch Hàn Ngọc đã một mình giết Ám Ảnh Địa cũng là Chí Cao Đế Tôn thập phẩm như mình trong Tam Tử Vong Uyên.
Thực lực của người này đã vượt xa Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa.
Chỉ khi giết hắn ta thì Cửu Nguyên Vực mới thật sự nằm trong tay ông ta.
Vừa dứt câu, Đà La Khôn giơ hai tay lên rồi nắm hờ. Dường như cả không gian đều rung chuyển theo sức mạnh của ông ta.
Ầm... Trong chớp mắt, không gian bị xé toạc, dường như có hai luồng sức mạnh vô hình tới gần Thanh Dương Hoa và Huyền Nguyệt Thượng Nhân thật nhanh. Lúc này, cả hai vị Chí Cao Đế Tôn thập phẩm đều mặt cắt không còn một giọt máu.
"Đà La Khôn, ngươi hống hách quá rồi đấy!"
Một giọng nói bỗng cất lên, một bóng người mặc thanh sam đáp xuống phía trước Thanh Dương Hoa và Huyền Nguyệt Thượng Nhân rồi tung một chưởng, hai luồng sức mạnh vô hình kia tức thì vỡ tan.
Đà La Khôn nhìn người nọ, nhướng mày, khuôn mặt lạnh như băng.
Dịch Hàn Ngọc tới rồi! Ông ta nhìn chằm chằm vào Dịch Hàn Ngọc bằng đôi mắt sáng rực.
Khí tức khủng khiếp hình thành như chực chờ nuốt chửng hắn ta.
Nhưng khi những luồng khí kia chạm vào người Dịch Hàn Ngọc thì biến mất tăm như thể nó chưa hề xuất hiện vậy.
Chuyện gì thế này?
Đà La Khôn nhướng mày.