Khó trách khi nhìn thấy hai người này, Tần Ninh lại thật lòng vui vẻ.
“Tần huynh, đến đây đến đây, đây là con trai của ta, con nuôi của ngươi”.
Hắn ta kéo một người thanh niên ước chừng hai mươi tuổi từ phía sau lưng mình đến, vỗ vỗ bả vai thanh niên nọ, nói: “Diệp Nhi, gọi cha!”
Người thanh niên kia môi hồng răng trắng, thanh tú đáng yêu, nhìn thấy Tần Ninh, vẻ mặt hắn ta có chút đau khổ.
Người tên Tần Ninh này nhìn qua cũng chỉ xấp xỉ tuổi của hắn ta, gọi cha?
Hắn ta không thốt ra được!
“Tên nhóc thối, có gọi cha không thì bảo?”
Hiên Viên Quân quát lớn: “Năm đó, ta và cha nuôi của con đã ước định rồi, cho dù ta sinh con trai hay là con gái, đều sẽ nhận hắn làm cha nuôi, nhanh gọi đi”.
Vẻ mặt Hiên Viên Diệp như muốn khóc, hắn ta nhìn về phía mẫu thân của mình.
“Chàng gào cái gì mà gào?”
Lý Nhiễm Nhiễm không kiên nhẫn nói: “Đứa nhỏ này lần đầu tiên nhìn thấy Tần huynh, còn chưa phản ứng kịp, hôm nay là hôn lễ của đệ đệ Tần huynh, trước hết cứ tiến hành hôn lễ đi đã”.
“Đúng đúng đúng, là ta suy xét không chu đáo, suy xét không chu đáo”.
Lúc này, vợ chồng hai người đấu võ mồm, Tần Ninh đứng ở bên cạnh vẫn luôn nở nụ cười.
Hắn trải qua mấy đời mấy kiếp.
Gặp được Dương Thanh Vân, Lý Huyền Đạo, những người đồ đệ trung thành và tận tâm.
Gặp được Tần Kinh Mặc giống như một người đại ca chân chính.
Gặp được Lý Nhất Phong, cùng nhau chung đường nhưng cuối cùng lại thay đổi tâm tính.
Còn vợ chồng Hiên Viên Quân và Lý Nhiễm Nhiễm khiến cho hắn cảm thấy thả lỏng.
Những năm tháng ở cùng với hai người bọn họ là quãng thời gian mà hắn cảm thấy thoải mái bản thân nhất.
Ba người là tri kỷ, là bạn tốt, không có điều gì phải giấu nhau, không có gì phải cấm kỵ.
“Mời ngồi!”
Tần Ninh mang theo vẻ khách khí, mời hai người ngồi xuống.
Trở lại phía trên đài chính, Tần Ninh đứng bên cạnh Tiên Hàm.
“Hôm nay là hôn lễ của đệ đệ Tiên Hàm nhà ta, cảm ơn các vị đã đến”.
Tần Ninh cười nói: “Hôm nay, chỉ cần là bằng hữu đến cổ vũ, chân chính chúc mừng thì Tần Ninh vô cùng hoan nghênh, nhưng nếu có người đến đây để gây sự thì Tần Ninh ta tuyệt đối không chào đón”.