“Việc này đã sớm lên kế hoạch rồi, chiến sĩ Viêm Tộc sẽ bị dung nham làm bị thương, chỗ này đã bị dung nham bao trùm, con người không thể nào ở được, nhưng Viêm Tộc lại có thể mở rộng đại bản doanh”.
“Thì ra là thế”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ta thực sự không rõ, cho dù các ngươi muốn chiếm đại lục Vạn Thiên hay chiếm thế giới Cửu Thiên, trực tiếp đánh từ thế giới khác không được sao?”
Vấn tiên sinh thản nhiên nói: “Rất khó tiến vào Thương Mang Vân Giới, Vô Thượng Thần Đế chính là chủ nhân của thế giới này, sao có thể tiến vào dễ dàng như thế được?
Chúng ta vào đây cũng đã vô cùng nguy hiểm rồi, cho nên chỉ có thể lén lút phát triển, thông qua việc xâm chiếm thế giới Thương Mang của các ngươi từng bước, để tự các ngươi tiêu hao mới được”.
“Về phần giết ngươi cũng là do phía trên ra lệnh, hơn nữa còn là cấp bậc mệnh lệnh tối cao”.
Tần Ninh nghe thấy vậy thì cười nói: “Lời này của ngươi rất mâu thuẫn, vừa thèm muốn thân thể của ta, lại còn muốn giết ta, không mâu thuẫn sao?”
“Ta còn tám thân xác nữa, các ngươi đều muốn phá hủy sao?
Thế nhưng lại không tìm thấy chứ gì?”
Vấn tiên sinh không trả lời.
Đúng là không tìm thấy.
Cơ thể U Vương ở đại lục Vạn Thiên, bọn họ đã dùng hết sức nhưng vẫn không tìm thấy.
Bây giờ cũng không tìm thấy tám thân xác kia.
“Ngươi nếu đã biết nhiều chuyện về ta như vậy, xem ra thân phận của ngươi cũng không thấp”.
Nghe được lời này của Tần Ninh, Vấn tiên sinh tiếp tục nói: “Ta có vô số phân thận, nếu sau này ngươi có thể đến Thượng Tam Thiên thì có thể đánh nhau với chân thân của ta!”
“Mạnh như vậy sao?”
Tần Ninh cười nói: “Khó trách ngươi lại biết nhiều đến thế, chỉ là không biết giết một phân thân của ngươi có thể khiến bản thể của ngươi cũng bị thương không?”
“Ta cũng hiểu được đại khái rồi!”
“Xem ra người tộc ngoài thế giới không chỉ một, cũng không chỉ có ở mỗi đại lục Vạn Thiên, mà còn có ở thế giới Cửu Thiên và Thương Mang Vân Giới”.
“Mà các ngươi đã liên kết được thành một đường dây muốn đối phó với ta”.
“Nếu đã thế, ta ở ngay chỗ này, về sau có bao nhiêu người đến ta sẽ tiếp đón bấy nhiêu người, vốn dĩ giết mỗi Kỷ Uyên đúng là cảm giác chưa đủ nghiền, diệt đám Ma tộc cấp thấp ở đại lục Vạn Thiên cũng bất thế, hôm nay nhìn thấy tộc Viêm Ma này mới gọi là đã nghiền, ta cứ diệt trước rồi nói sau!”
Giờ phút này giọng điệu của Tần Ninh có chút bình tĩnh.
Sắc mặt Vấn tiên sinh lại vô cùng lạnh lẽo.
Tần Ninh không sợ! Ngược lại còn ăn nói rất ngông cuồng.
Lúc này Tần Ninh cầm kiếm nặng trong tay.
Sợ?
Hắn sẽ sợ sao?
Trước đó hắn còn cho rằng Ma tộc ở ngoài thế giới chỉ nhằm vào mỗi đại lục Vạn Thiên.
Nhưng bây giờ đã vươn tay đến cả thế giới Cửu Thiên rồi.
Không, không chỉ là thế giới Cửu Thiên, mà còn có cả Thương Mang Vân Giới.
Nếu đã như vậy thì hãy đấu đi! Chứ nếu cứ trở lại Thương Mang Vân Giới thế này, hắn còn cảm thấy rất nhàm chán.
Bây giờ trên đường có nhiều Ma tộc ở ngoài thế giới luôn luôn nhằm vào hắn, đúng là có chút thú vị rồi.
Tới thì tới tốt! Nhìn xem rốt cuộc là tới nhiều hay là hắn giết nhiều! Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Vấn tiên sinh.
“Nơi này là đại bản doanh của tộc Viêm Ma?
Hay có thể nói nơi này là một trong những đại bản doanh?”
Hắn vừa nói xong liền chém một kiếm ra.
Thanh kiếm như nặng vạn cân lúc này chém ra.
Sắc mặt Vấn tiên sinh vô cùng lạnh lùng, cả người lùi lại, dường như cũng không muốn đấu một trận sống chết với Tần Ninh.
Keng… Khi thanh kiếm đang đâm ra, đột nhiên có một bóng người xuất hiện.
Nhìn kỹ lại, chính là Kỷ Phác.
“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chạy chứ, không ngờ vẫn còn ở đây!”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Nếu đã như vậy, đúng lúc ta cũng đang tìm ngươi đây”.
Thanh kiếm Vạn Quân trực tiếp chém ra.
Một kiếm quang gào thét lao ra.