Trong lòng Hạng Hàn và các đệ tử của Địa Thánh đường cũng tràn ngập tức giận!
Trường Sinh đường yếu kém, bây giờ lại thất bại không nhìn nổi khiến Địa Thánh đường của bọn họ bàn điều kiện với Thiên Thánh đường cũng phải bị động như thế.
Những năm trước Địa Thánh đường và Trường Sinh đường liên thủ, đó là điều đúng đắn.
Nhưng bây giờ lại bị Thiên Thánh đường áp chế.
Không biết mấy năm nữa Trường Sinh đường liệu có còn tư cách tham gia nữa không.
Đến lúc đó thì tình cảnh của Địa Thánh đường càng khó khăn.
Bây giờ đệ tử của Trường Sinh đường lại còn cuồng vọng như thế.
Ánh mắt của mấy người Hạ Vân Phi và Hạng Hạo ngay lập tức khoá chặt Tần Ninh.
Hạng Hàn cười nhạo nói: “Ngươi đang nói đùa cái gì thế, năm suất cho Trường Sinh đường các ngươi, ngươi thật sự cho rằng bản thân mình là đấng cứu thế của Trường Sinh đường à?”
“Đấng cứu thế thì không dám nhận!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Nhưng đối phó với mấy người các ngươi thì cũng không đáng nhắc đến”.
“Tiếp theo ta sẽ dạy dỗ các ngươi một trận, khiến các ngươi ngoan ngoãn ở lại tầng thứ hai, tầng thứ ba, hay là nói, năm người bọn ta trực tiếp lên thẳng tầng thứ ba?”
Câu nói của Tần Ninh kiêu ngạo đến tận cùng.
Không hề coi trọng hai mươi lăm người của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều muốn khóc.
Đắc tội hai mươi lăm người bọn họ như vậy, lát nữa cũng không biết mình sẽ bị ăn đánh kiểu gì.
Hạ Vân Phi nhìn sang Hạng Hàn.
“Lát nữa nói tiếp vậy”.
“Ta cũng đang có ý này!”, Hạng Hàn gật đầu đáp.
Thôi xong rồi!
Mặc Phong lo lắng trong lòng.
Lần này thì xong đời thật rồi.
Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường liên thủ, đối phó năm người Trường Sinh đường bọn họ.
Thế này mà không bị đánh chết à?
Hạ Vân Phi nhìn Tần Ninh.
“Đánh gãy chân tay của em trai ta, Hạ Văn Đào và Đỗ Tiển cũng bị ngươi làm nhục trước đám đông. Hôm nay ta vốn định mặc kệ ngươi, không ngờ ngươi lại nhảy ra chịu chết!”
“Đã vậy, ta cũng không khách sáo nữa!”
Hạng Hàn hừ nói: “Ta thấy Trường Sinh đường đúng là xong đời rồi đấy, ngoài việc mù quáng tự đại ra thì đều vô dụng”.