Còn nữa, lôi kiếp của mình bộc phát đúng là có thể mang đến rất nhiều lợi ích cho Thanh Vân, Nhàn Ngư, Sương Nhi.
Về phần Quân Phụng Thiên tăng cấp là vì đã đủ thời gian thôi! Huyết Hâm Nhi thua ở điểm này.
Cô ta vốn cho rằng Quân Phụng Thiên cũng giống như ba người Dương Thanh Vân, Vân Sương Nhi, Lý Nhàn Ngư, cho dù có tăng lên thì nhiều nhất cũng chỉ đến Cửu Thiên Huyền Tiên mấy trọng thiên mà thôi.
Nhưng ai mà ngờ được.
Hắn ta lại trực tiếp trở thành Tiên Vương chứ! "Muốn giết cứ giết, nếu muốn ta quỳ xuống đất cầu xin tha thứ thì chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày!"
Tần Ninh tiến lên một bước, trực tiếp đạp lên mặt Huyết Hâm Nhi.
Ầm... Cả người Huyết Hâm Nhi chật vật lăn lộn ra, trong miệng tràn đầy máu tươi, dung mạo dáng người tuyệt mỹ bởi vì lúc trước bị Quân Phụng Thiên bóp nát hai cánh tay, lại thêm bây giờ bị Tần Ninh đạp trúng miệng, khiến cho cả người cô ta trông vô cùng chật vật.
Tần Ninh lạnh lùng nói: "Cổ Cửu thành, Huyết Minh thành, sợ là ba dị tộc các ngươi còn ẩn giấu vô vàn thành trì như thế ở trong biển Nam Thiên".
"Những người kia còn sống sờ sờ mà lại bị các ngươi đối xử như heo chó".
"Ngươi cho rằng ta cần ngươi cúi đầu khom lưng, cần ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ ư?"
Tần Ninh ném bay Huyết Hâm Nhi ra, lạnh lùng nói: "Hiển nhiên chỗ này còn lớn hơn Cổ Cửu thành, nhưng cũng không phải vùng đất căn cơ cuối cùng của các ngươi ở biển Nam Thiên, bây giờ hãy dẫn đường, đưa ta đến vùng đất căn cơ lớn nhất của ba tộc các ngươi ở biển Nam Thiên".
Quân Phụng Thiên ở bên cạnh hiếu kỳ nói: "Đến đó làm gì?
Ca!"
"Đương nhiên là vơ vét".
Tần Ninh nói thẳng: "Ba dị tộc muốn mời chào lòng người, còn phải phát triển tộc nhân của mình, tăng thực lực của tộc nhân, nhất định phải có thiên tài địa bảo nhiều vô kể".
"Ta đã xem qua trong Cổ Cửu thành rồi, có rất ít, trong Huyết Minh thành này cũng rất ít, chỉ có thể là từng căn cứ của ba tộc bọn họ có liên hệ với nhau, bảo vật được cất giữ ở trong một căn cứ nào đó".
Nghe nói như vậy Huyết Hâm Nhi phun ra một ngụm máu tươi, cười nhạo nói: "Sao ta phải cho ngươi?
Nằm mơ giữa ban ngày!"
"Không! Ngươi sẽ!"
Tần Ninh lạnh lùng nói: "Ta cam đoan ngươi sẽ nói!"
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Tần Ninh càng ngày càng lạnh lùng, Quân Phụng Thiên cũng không khỏi rùng mình một cái.
Mà ngay sau đó, Tần Ninh đã trực tiếp ra tay.
Cho dù hai tay của Huyết Hâm Nhi đã bị bóp nát, răng trong miệng cũng bị đá nát, giờ phút này Huyết Hâm Nhi bị tra tấn ở trong tay Tần Ninh, ban đầu cô ta vẫn chịu đựng không lên tiếng.
Nhưng càng về sau, cả người cô ta đều đau khổ kêu rên, gào thét.
Người phụ nữ xinh đẹp nằm trên mặt đất lăn lộn, thậm chí ngay cả hai tay đứt gãy cũng đang không ngừng run rẩy.
Loại đau đớn này đã vượt qua sức chịu đựng của con người.
Kiếp trước là Thần Đế.
Còn trải qua chín kiếp.
Tần Ninh đã vô cùng tinh thông đan thuật trận thuật khí thuật, tất cả đều tụ tập vào một thể.
Tinh thông đan thuật đương nhiên cũng sẽ hiểu rõ về cơ thể võ giả như lòng bàn tay.
Hắn biết dưới tình huống nào, gây ra đau đớn cho bộ phận nào trên cơ thể sẽ gia tăng gấp đôi cảm giác đau đớn đó.
Huyết Hâm Nhi không muốn nói, Tần Ninh cũng có nhiều thời gian để tra tấn cô ta.
Khi Tần Ninh không ngừng thi triển, cuối cùng Huyết Hâm Nhi đã không chống đỡ được, ngã trên mặt đất, thân thể run rẩy, đôi mắt trắng bệch.
"Ta... nói...", Huyết Hâm Nhi yếu ớt nói.
Tần Ninh ngồi xuống, vỗ vỗ gương mặt của Huyết Hâm Nhi, cười nói: "Nói sớm một chút không tốt sao, sao mà phải khổ như vậy?"