Chỉ trong phút chốc, khí thế mạnh mẽ bộc phát ra từ trong cơ thể Tần Ninh.
Tiểu Chí Tôn hậu kỳ! Ngay sau đó, pháp thân của Tần Ninh ngưng tụ thành hình.
Mà khi hắn nắm chặt bàn tay lại, khí thế pháp thân ngưng tụ, một giây sau liền lập tức bộc phát ra.
Quyền ảnh gào thét.
Chỉ trong chớp mắt, hai bên trái phải Tần Ninh dường như có thần long gào thét bay lên giữa trời, cũng có tiếng kêu của thần phượng tràn ngập uy áp.
Long phượng trình tường! Một quyền ảnh vang lên một tiếng nổ.
Ầm... Giữa trời đất truyền ra từng tiếng nổ vang.
Tần Ninh cũng thu quyền dừng chân.
Mà lúc này, người đàn ông cầm đầu kia liên tiếp lùi về sau, trước ngực xuất hiện một lỗ máu lớn, máu tươi chảy ra ròng ròng.
Sắc mặt của hắn ta cũng dần dần trắng bệch.
Ba người Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, Liễu Thông Thiên đều cảm thấy không thể tưởng tượng được, chỉ biết ngây người đưa mắt nhìn Tần Ninh.
"Sư tôn… Uy vũ...", đám người còn lại cũng bị sợ đến choáng váng.
Pháp thân Chí Tôn của Tần Ninh xuất hiện, nhưng mới ở giai đoạn tụ hình, mới ngưng tụ thành hình thôi, đây là cảnh giới Tiểu Chí Tôn.
Thế nhưng uy lực mà một quyền bộc phát ra lại trực tiếp làm đội trưởng của bọn họ bị thương nặng.
Hơn mười người kia nào còn dám ở lại lâu, ai nấy đều chật vật rút lui về sau.
Mà người đàn ông cầm đầu kia cũng ngã mạnh xuống đất bịch một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi.
Muốn chạy, nhưng cả người đã không còn chút sức lực nào.
Tần Ninh đi đến trước mặt người kia, ngồi xổm xuống đánh giá hắn ta.
"Đây là ai?"
Tần Ninh chỉ vào cô gái đang hôn mê.
"Linh Phỉ Phỉ, tiểu thư nhà họ Linh ở quận Linh Tiên".
Người đàn ông khó nhọc nói.
Hắn ta vốn không muốn mở miệng, thế nhưng cả bàn tay của Tần Ninh đã cắm vào trong hốc máu trước ngực mình, cảm giác đau đớn gần như khiến thần kinh hắn ta tê dại.
"Vì sao các ngươi lại muốn giết cô ta?
Cô ta là người có tội ác tày trời?"