Thời Thanh Trúc thật đúng là hỏi gì cũng không biết.
“Thanh Trúc cô nương, ngươi không lo lắng sao?”, Cơ Thi Dao lại nói: “Nhất định là có liên quan đến Ma tộc, hiện giờ, ngũ đại bá chủ tụ hội, sóng to gió lớn nổi lên, ngươi không lo lắng cho Tần Ninh sao?”
“Lo lắng…”
Thời Thanh Trúc gật đầu nói: “Thế nhưng, ta không lợi hại bằng chàng ấy, chuyện mà chàng ấy không giải quyết được, ta lại càng không giải quyết được…”
“Nếu như chàng ấy có thể giải quyết được, vậy thì ta cần gì phải phiền não? Còn nếu như chàng ấy không giải quyết được, cũng sẽ không để cho ta phải phiền não!”
Ách…
Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao lập tức cạn lời.
Thời Thanh Trúc có chút… ngây thơ!
Thế nhưng hai người cũng đã tìm hiểu được, chuyện này không liên quan đến Thời Thanh Trúc, chủ yếu là nghe nói… Tần Ninh cực kỳ cưng chiều Thời Thanh Trúc, không những dẫn theo bên người, mà ngày thường còn không nỡ đánh, không nỡ mắng, có thể không ngây thơ được sao?
“Lại ở đây uống rượu?”
Một âm thanh đột nhiên vang lên.
Thời Thanh Trúc đang bưng chén rượu lên bỗng nhẹ nhàng đặt xuống, nhìn thấy một trong hai người vừa đến, nàng rụt cổ lại, lè lưỡi nói: “Chỉ uống có một chút…”
Tần Ninh dẫn theo Lý Nhàn Ngư đi tới, ngồi xuống bên cạnh bàn, hắn cầm chén rượu lên, nhẹ nhàng ngửi một hơi rồi cười nói: “Rượu Mỹ Nhân Tiên!”
Duẫn Khả Vi tán thưởng nói: “Lợi hại”.
“Rượu này là do Trần Nhất Mặc ủ, mấy năm trước đã từng biếu ta!”, Tần Ninh nhìn về phía Duẫn Khả Vi, nói: “Tại sao ngươi cũng có?”
Duẫn Khả Vi lập tức nói: “Sau khi sư tôn ta mất tích, ta đã lấy đi hết những thứ quý giá mà người cất giấu!”
Cơ Thi Dao nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Ngươi thực sự là sư gia sao?”
Vấn đề này, hai người đã hỏi Tần Ninh không dưới trăm lần.
Mỗi lần, Tần Ninh đều trả lời là phải, nhưng hai người bọn họ vẫn luôn không tin.
“Ba quyển Cửu Nguyên Đan Điển, ta đều có thể khống chế, điều này vẫn không đủ để chứng minh ta là sư gia của các ngươi, ta đây cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể để cho sư tôn các ngươi xuất hiện trước mặt các ngươi, các ngươi mới có thể tin”.
Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao nhìn nhau, im lặng không nói gì.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư nói: “Sư tôn đã có được tin tức của Trần Nhất Mặc sư huynh rồi sao?”
“Ừm…”