Lúc này, hai người khom lưng nhận lệnh.
La Tranh chậm rãi ngồi xuống, hoang mang nhìn quanh.
“Điện chủ, điện chủ, điện chủ...”, lúc này, bên ngoài đại điện có một người vội vàng chạy đến, thần sắc thất kinh.
“Vội cái gì? Tìm được hai thằng nhãi La Vân Miểu cùng La Tử Ngạn chưa?”
La Tranh chau mày nói.
“Tìm được rồi ạ...”
Nghe vậy, La Tranh lập tức đứng dậy, khẽ nói: “Hai thằng láo toét này, ta nhất định phải dạy dỗ chúng nó một phen”.
“Nhưng mà...”
“Nhưng mà cái gì?”
La Tranh hừ nói.
“Nhưng về cùng hai vị thiếu chủ còn có cả người của Thông Thiên tông nữa!”
Thông Thiên tông?
La Tranh nhướng mày.
Thông Thiên tông nằm trong thánh vực Thanh Tiêu, mà thánh vực Thanh Tiêu nằm ở hướng Đông Nam của thập đại thánh vực, còn Tu La điện nằm ở hướng Tây Bắc.
Cả hai cách nhau xa hàng ngàn hàng vạn dặm, bắn đại bác cũng không tới, Tu La điện và Thông Thiên tông cũng chẳng có quan hệ gì, người của Thông Thiên tông tới đây làm gì?
La Tranh hỏi: “Là ai?”
“Liễu Thông Thiên!”
Nghe vậy, sắc mặt, La Tranh lập tức thay đổi.
Liễu Thông Thiên đến Tu La điện làm gì?
Người kia lúc này nói tiếp: “Là Liễu Thông Thiên mang theo một nhóm Thánh Tôn và Thánh Đế của Thông Thiên tông áp giải hai vị thiếu chủ tới!”
Lời này vừa ra, La Tranh trừng mắt thật lớn, vung chưởng đánh ra, người báo tin kia nổ tung.
La Tranh giận dữ: “Dài dòng văn tự, đồ khốn kiếp”.
Đám người trong đại điện đều có biểu cảm khác nhau.
Người của Thông Thiên tông muốn làm gì?