"Yên Nhi!"
"Tuyết Nhi!"
"Ra tay đi".
Sau đó, tay ngọc của Khúc Phỉ Yên đưa lên, hai thanh cự kiếm lại xuất hiện.
Quanh người Chiêm Ngưng Tuyết, trận văn lững lờ vờn quanh, từng đường trận văn kia bảo vệ cơ thể Chiêm Ngưng Tuyết.
Sát khí khủng khiếp bùng lên.
Hai người lập tức lao ra, thẳng tới chỗ Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp.
Ngay sau đó, có rất nhiều cường giả cảnh giới Biến Cảnh của Thượng Môn Đạo đồng loạt lao lên hòng ngăn cản hai ngươi họ.
"Hừ".
Tay Khúc Phỉ Yên nắm chặt lại, một thanh cự kiếm chém xuống.
Phùn phụt, cơ thể hơn mười vị cường giả cảnh giới Biến Cảnh bị đâm thủng, hồn phách nứt ra, cứ thế mà đi đời.
Cùng lúc đó, tay Chiêm Ngưng Tuyết cũng nắm chặt trận văn, bỗng nhiên, trận văn ngưng tụ thành một trận pháp cỡ nhỏ, trói buộc từng người từng người một.
Khi Chiêm Ngưng Tuyết lướt qua bọn họ, từng vị từng vị võ giả có thân thể bị trận pháp giam giữ đã vỡ nát.
Hai người ra tay với thế rất mạnh.
Thấy cảnh đó, sắc mặt Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp đều trầm xuống.
Hai người này ở Trung Tam Thiên là hạng người mạnh số một số hai, thậm chí đã sắp bước vào cấp bậc Bán Tiên.
Huynh đệ hai người nhìn nhau rồi cùng lao lên.
Lúc này, trong Thượng Môn Đạo, mấy vạn võ giả phất cờ hò reo.
Tần Ninh vẫn đứng trên đầu Vân Thượng, nhìn vào núi cao vô tận ở phía trước.
Chín người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư và Hứa Huyền Diệp đều lao lên.
Ba người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc không còn ở lại nữa.
Bây giờ, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều nhận được lực lượng từ thân xác của Tần Ninh ở đời thứ sáu, thực lực từ cảnh giới ngũ biến tăng lên tới thất biến, trong Thượng Môn Đạo, lục đại trưởng lão mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới thất biến bát biến mà thôi, không thể nào ngăn cản mấy người họ.
Thần Tinh Dịch và Vân Sương Nhi lại ở cảnh giới bát biến, vậy lại càng không ai địch lại.
Hiện tại, Dương Thanh Vân đang ở cảnh giới ngũ biến, Thạch Cảm Đương là cảnh giới tam biến, hai người họ cũng không cam lòng chạy theo phía sau.
Mười mấy người lao lên, Tần Ninh vẫn đứng trên đầu Vân Thượng, trầm mặc không nói lời nào, chỉ lẳng lặng quan sát trận chiến này.
Mùi máu tươi dần lan ra khắp không gian.
Khi trận chiến đang bắt đầu tới đỉnh điểm, ngoài Thượng Môn Đạo bỗng xuất hiện một đoàn người.
Ánh mắt Tần Ninh đặt vào người dẫn đầu, đó chính là con trai của Đạo Trung Thiên, Đạo Minh Anh.