"Lần trước còn gặp mấy vị Thánh Đế, lần này Thánh Đế không ra sao?", Tần Ninh vẫn hỏi: "Chỉ bằng hai tôn giả đỉnh cao như các người thì sao có thể hoàn thành nhiệm vụ mà chủ nhân ở trên của các ngươi dặn dò chứ?"
"Không ngờ Cuồng Đế chuyển thế rồi mà vẫn ngông cuồng như trước, chúng ta vô cùng hiếu kì".
Ngu Cơ cười tủm tỉm nói: "Chỉ là bây giờ xem ra, có vẻ chỉ cần hai người chúng ta cũng đã đủ rồi!"
Khi tiếng cười của Ngu Cơ vừa dứt.
Trong ngoài Võ Môn liền biến thành chiến trường chém giết.
Có rất nhiều đệ tử Võ Môn đột nhiên lao thẳng về phía đồng bạn của mình giống như huynh đệ tương tàn.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Biến hóa bất ngờ khiến cho Võ Môn tổn thất không ít võ giả.
Đám người do Ma tộc đóng giả giờ phút này đều tháo bỏ lớp ngụy trang, nhân lúc đệ tử Võ Môn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà ra tay giết chết.
Ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến đứng một chỗ nhìn ra xung quanh, sắc mặt lạnh lẽo.
"Khốn kiếp".
Ma tộc giỏi về ngụy trang, bọn họ không thể đề phòng được điều này.
Căn bản là không có cách để phân biệt rõ.
Giờ phút này xuất hiện tình trạng như thế, quả thực là khiến người ta không thể nào đoán trước được.
Tình huống chuyển biến đột ngột.
"Còn chờ cái gì nữa?"
Dạ Địch đại tôn lại đột nhiên mở miệng cười nói, âm thanh truyền ra khắp Võ Môn: "Nếu còn do dự thì sẽ không có cơ hội nữa đâu".
Nghe thấy thế, Tần Ninh liền nhíu mày lại.
Diệp Bắc Phong quát lên: "Mọi người cẩn thận, người bên cạnh có thể là Ma tộc..."
Phut...
Chỉ là Diệp Bắc Phong còn chưa nói xong.
Một thanh trường kiếm đột nhiên xuyên qua thân thể hắn ta.
Lưỡi kiếm mang theo vết máu xuyên qua cơ thể của Diệp Bắc Phong.
"Bắc Phong!"
Sắc mặt Tuyết Phi Yến ở bên cạnh biến đổi, nhìn về phía người cầm kiếm.
Đường chủ Liễu Vạn Quân.
"Liễu Vạn Quân, ngươi..."
Tuyết Phi Yến ra tay ngay lập tức.
Liễu Vạn Quân rút kiếm lùi lại, kéo dài khoảng cách.
"Phụt..."
Diệp Bắc Phong phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Tuyết Phi Yến vội vàng tiến lên, sắc mặt càng khó coi.