Diệp Nam Hiên cảm thấy cái tên Hác Kỉ Suất này cũng không phải người xấu, ngày đó cùng nhau chạy trốn, Hác Kỉ Suất hoàn toàn có thể vì mạng sống của mình mà vứt bỏ bọn họ lại, hoặc là trực tiếp ném cho Tam Vĩ Xích Diễm Ưng, để bản thân chạy trốn, nhưng người này lại không làm như vậy.
“Ngươi không tin?”
Diệp Nam Hiên cười nói: “Lát nữa ta xin sư tôn chỉ dẫn cho ngươi một chút rồi ngươi sẽ hiểu thôi”.
Nói tới đây, Hác Kỉ Suất nhìn ba người bọn họ, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
“Ba người các ngươi đều hoàn thành việc chuyển hoá khí Chí Tôn rồi sao?”
Dứt lời, ba người đồng thời gật đầu.
Điều này làm cho Hác Kỉ Suất cảm thấy không thể tin được! Hắn ta mới đóng cửa luyện đan bao lâu chứ?
Mới chỉ hơn một tháng mà thôi, ba cái tên này, sao có thể nhanh như vậy?
Phải biết rằng, trong địa vực quận Linh Tiên có hàng ngàn vạn võ giả, theo thông tin hắn ta nắm bắt được, từ cảnh giới Thánh Đế đến cảnh giới Chí Tôn phải thực hiện quá trình chuyển hoá khí Chí Tôn.
Một vài thiên kiêu có thể hoàn thành trong một năm.
Còn người có thiên phú bình thường, tiêu tốn mười năm, trăm năm cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Hắn ta tận mắt nhìn thấy những người này ban đầu đều là cảnh giới Thánh Đế, vậy mà bây giờ, đã hoàn thành chuyển hoá khí Chí Tôn.
“Sao các ngươi có thể làm được?”
Hác Kỉ Suất nhìn ba người, không nhịn được mở miệng hỏi.
Chẳng lẽ ba người này đều là thiên chi kiêu tử?
Không, như thế này còn vượt qua cả thiên chi kiêu tử ấy chứ.
Diệp Nam Hiên cười nói: “Là do tác dụng thần kỳ trong Ngưng Tôn Khí Đan của sư tôn ta, nếu không, có lẽ ta cũng không thể hoàn thành việc chuyển hoá trong vòng một tháng”.
Lúc đầu, quá trình chuyển hoá diễn ra rất nhanh, những sau đó, quả thực là tốc độ đã chậm lại.
Nhưng sau khi uống Ngưng Tôn Khí Đan do Tần Ninh luyện chế, tốc độ lại dần dần tăng lên.
Trên thực tế, mười ngày trước, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đã hoàn thành xong việc ngưng tụ khí Chí Tôn, còn Liễu Thông Thiên thì mới hoàn toàn chuyển hóa vào ngày hôm qua.
“Ngưng Tôn Khí Đan?”