"Rất nhanh sẽ đến cảnh giới Thiên Nhân thôi!"
Cửu Anh cố sửa lại.
"Ừ, khá lắm!"
Cốc Tân Nguyệt gật đầu nói: "Bây giờ, ta đang ở cảnh giới Quy Nhất lục mạch, chắc chẳng bao lâu nữa ta cũng sẽ tới cảnh giới Thiên Nhân thôi, đến lúc đó, ta sẽ tìm ngươi bàn luận võ đạo!"
Nghe vậy, Cửu Anh ngậm miệng theo bản năng.
Người đàn bà của Tần Ninh, ai nấy cũng đều rất đáng sợ.
Hở ra là uy hiếp người ta! Thực lực không bằng nó, nó cũng chả dám bắt nạt.
Còn khi thực lực mạnh hơn nó là thích là cứ bắt nạt nó thôi.
Quả thật là không coi hung thú ra gì mà.
"Cô không được đánh ta...", Cửu Anh thì thầm nói: "Ta chính là Anh Anh của Tần gia đó..."
Nghe vậy, khóe miệng Cốc Tân Nguyệt co rút.
Tên này là hung thú thật à?
Anh Anh?
Đây là học ai đó hả?
Cùng lúc đó, Diệp Viên Viên đã ngừng khóc, Tần Ninh chỉ cảm thấy hơi thở của nàng trở nên mong manh.
Mãi một hồi, hắn vừa mới phát hiện, Diệp Viên Viên... đang ngủ... Tần Ninh vẫy tay, Cốc Tân Nguyệt và Cửu Anh đi đến.
"Chăm sóc Viên Viên giúp ta!"
"Ừ!"
Cốc Tân Nguyệt và Cửu Anh lui vào một bên.
"Hãy mau xưng tên!"
Lý Trường Phong lạnh lùng nói.
Người của Thiên Bảo lâu lần lượt xuất hiện.
Trước ngực Thiên Minh Vũ có một vết chém, tuy máu đã ngừng chảy, nhưng nó vẫn chưa đông lại, có vẻ như là do Diệp Viên Viên gây nên.
"Thiên Nhân nhất bộ lại thảm bại dưới tay cảnh giới Quy Nhất cửu mạch, thật mất mặt".
"Với thiên phú như vậy, mà cũng xứng với cái danh thiên kiêu à?"
"Có thấy thú vị khi khiêu chiến người khác để rèn luyện bản thân không?"
Lúc này, giọng điệu Tần Ninh đầy lạnh nhạt và miệt thị.
Sắc mặt Thiên Minh Vũ liên tục thay đổi.
Hắn ta không ngờ rằng Diệp Viên Viên lại mạnh đến như vậy.
"Lão phu đang hỏi ngươi đó!"
Thanh kiếm của Lý Trường Phong lóe sáng, ông ta nói.
"Hãy nhớ cho kỹ, kẻ giết người của ngươi tên là Tần Ninh!"
"Ông là Lý Trường Phong phải không?"
"Ông đại diện cho Thiên Bảo lâu sao?"
Tần Ninh lạnh lùng nói: "Xem ra, việc này ta phải tìm lâu chủ Thiên Bảo lâu, để đòi lời giải thích thỏa đáng rồi".
"Người của ta mà còn dám động vào, dẫu có hủy Thiên Bảo lâu các ngươi, cũng chẳng thấm vào đâu!"
Cùng lúc đó, một đoàn người chạy đến.
Bọn họ là người của Vạn Thiên các.
Vạn Tử Hàng vừa dẫn người chạy tới đây, vừa đến đã nghe Tần Ninh nói thế, chân ông ta mềm nhũn, xém nữa là té ngã rồi.
Ơ... đã xảy ra chuyện gì thế?
Sao lại dính líu đến Thiên Bảo lâu vậy?
Thế quái nào mà Tần Ninh lại xảy ra tranh chấp với Thiên Bảo lâu rồi?