“Ừm”.
Ngay lập tức, mấy bóng người tiếp tục xông ra theo Tần Ninh.
"Y Nhân!"
Chẳng qua là rất nhanh, lại có từng bóng người chạy tới.
Các nhân vật lớn của Thái Ất tiên tông đã đến.
Bạch Nguyên Thuần, Văn Thiên Thụy, Bạch Nguyên Thủy và mấy vị cường giả Huyền Tiên dẫn theo một nhóm Ngọc Tiên, Kim Tiên Tiên Nhân, lập tức tiến vào bên trong cột ánh sáng.
Những hư ảnh kia không ngừng bị giết chết, nhưng đồng thời lại có nhiều hư ảnh hơn ngưng tụ ra.
Bạch Nguyên Thuần ngạc nhiên nói: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Ngay lập tức đã có đệ tử giải thích một lần nữa.
"Đây là một loại phong ấn cổ xưa”.
Tần Ninh nghiêm túc nói: "Cứ giết những hư ảnh này trước rồi nói sau”.
“Ừm”.
Lần này, có các Tiên Nhân của Thái Ất tiên tông đến, số lượng những hư ảnh kia dần dần giảm bớt.
Nhưng mà ở xung quanh chùm tia sáng kia vẫn không ngừng có hư ảnh ngưng tụ ra.
Giống như giết mãi không hết vậy.
Tần Ninh cau mày lại, giờ phút này có đám cao thủ Huyền Tiên như Bạch Nguyên Thuần ở đây, hắn đã có thể thoát thân.
Đi tới giữa tế đài.
Tần Ninh nhìn chằm chằm dưới chân tế đài.
Dòng máu chảy được một nửa liền dừng lại.
"Là lực lượng trận pháp phong ấn không đủ...”, Tần Ninh không ngừng đưa hai tay ngưng tụ ra từng tiên văn.
Ngay sau đó, từng tiên văn kia bám vào trong mặt đất tế đài.
Ánh sáng không ngừng lóe lên.
Đột nhiên.
Tia máu bên ngoài tế đài tiếp tục chuyển động.
Mà bốn phía không còn hư ảnh nào xuất hiện nữa.
Rất nhanh mấy người Bạch Nguyên Thuần đã giải quyết đám hư ảnh còn lại.
Có hai vị đệ tử Kim Tiên đã chết, còn có mấy vị trưởng lão Ngọc Tiên cũng bị thương.
Mấy người Bạch Y Nhân, Khổng Kha Thừa lần lượt thở phào.
Cũng may Tần Ninh tới kịp thời, các cường giả của Thái Ất tiên tông cũng đã tới.