“Chặn lại?”
Hiên Viên Thanh Sương nhìn Tần Ninh, giễu cợt nói: “Xem ra, ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”
“Hiên Viên Diệt Thiên!”
Dứt lời, ả đánh ra một chưởng.
Chưởng phong gào thét, sức mạnh ngưng tụ, sức bật cuốn sạch.
Cho dù là ai thì cũng đều cảm nhận được khí thế kinh khủng trong cơ thể Hiên Viên Thanh Sương.
Kinh khủng hơn cái này là lực nén mạnh mẽ, thánh lực đè ép, khí thế đè ép, giống như tất cả đều muốn ép nát Tần Ninh.
“Chết đi!”
Ả phun ra hai chữ, giữa sát khí đằng đằng, tiếng nổ vang lên.
Tần Ninh giơ kiếm chém ra.
Cự kiếm nặng như Thái Sơn lại lần nữa nện xuống.
Nhưng mà lần này, hai bên kiếm phong lại xuất hiện một bóng rồng, một bóng phượng, tiếng ngâm vang lên bên tai không dứt.
Mọi người đều thấy được, dưới chưởng ấn, giống như thiên địa tiêu diệt, Tần Ninh được rồng phượng quấn quanh, lại càng tỏa ra khí tức kinh khủng.
Bùm bùm bùm…
Nhất thời, trong Thiên Hạc lâu, giữa sơn cốc, tất cả đã hoàn toàn sụp đổ.
Hai người giao thủ, đã đột phá đến bên ngoài sơn cốc, cuốn sạch toàn bộ Thiên Hạc lâu.
Không ít võ giả hoàn toàn bị dọa sợ đến mức bối rối, vội vàng chạy ra khỏi phạm vi Thiên Hạc lâu, đi ra vòng ngoài, cách ngàn thước vạn thước, nhìn tình thế phát triển.
Giao thủ cấp bậc này, bọn họ không thể chấm dứt được nữa.
Cứ tiếp tục ở đây xem, chính là tự tìm cái chết.
“Tần Ninh!”
Một tiếng gầm thét truyền ra ngàn thước, Nhan Như Hoạ lần nữa quát lên: “Lần này lão nương thật sự không chịu nổi nữa, ngươi nhanh lên!”
Nhan Như Hoạ thật không biết làm sao.
Tuy rằng những lời Tần Ninh nói, đối với người ngoài khác khác gì thiên thư, nhưng cô ta là đệ tử Thánh Thú tông nên hiểu rất rõ.
Thánh quyết chủ yếu của Thánh Thú tông – Thánh Ngự Thiên Quyết! Cô ta đã tu hành đến đỉnh cao của tầng thứ tư, sắp đặt chân đến quyển thứ năm rồi.
Nhưng lời giải thích của Tần Ninh, lại là nội dung quyển thứ năm.
Cô ta có thể xác định được, trong cả Thánh Thú tông, quyển thứ năm, chỉ có tám vị biết, tuyệt đối không thể nào còn người khác biết nữa.
Thế nhưng Tần Ninh lại biết, lại còn giảng giải thông suốt, cho cô ta gợi ý cực lớn.
Nhưng… Dường như cũng vì vậy! Gợi ý cực lớn khiến cô ta tăng tiến không nhỏ trong thời gian cực ngắn. Nhưng dù sao thì thời gian cũng có hạn, tăng tiến cũng hạn chế.
Có thể ngự thú kiên trì đến bây giờ đã là rất giỏi rồi!
Nghe vậy, Tần Ninh khẽ mỉm cười: “Biết rồi”.
Nhìn về phía Hiên Viên Thanh Sương, Tần Ninh lại cười nói: “Cảnh giới Địa Thánh thất phách, ngươi cũng xứng đứng đầu Địa Thánh”.
“Bổn thánh nữ không cần một tiểu tử cảnh giới Địa Thánh tam phách khen ngợi!”
Hiên Hiên Thanh Sương cười nhạo.
Tần Ninh đánh giá ả sao?
Có đủ tư cách à?
Nghe được lời này, Tần Ninh khẽ mỉm cười, bước một chân ra, lại nói: “Nếu thế thì không lãng phí thời gian với ngươi nữa. Ta kéo dài đến giờ, hẳn những lão cổ hủ Thiên Thánh ẩn nấp ở Thanh Châu đều biết tin cả rồi, đi đến Thiên Hạc lâu, chắc không chậm đúng không?”
Nghe vậy, Hiên Viên Thanh Sương lại không hiểu.
Có ý gì chứ?
Tần Ninh… Cố ý kéo dài thời gian?
Chờ đợi Thiên Thánh của thánh địa Hiên Viên và Thương Long điện xuất hiện?
Muốn chết sao?