“Đáng chết!”
Lúc này vang lên một tiếng quát khẽ.
Người đàn ông cầm đầu đã hoàn toàn nổi giận.
Hắn ta vậy mà lại bị Tần Ninh chặt đứt một tay.
“Đại ca!”
“Đại ca!”
Hai người còn lại lập tức trở nên sốt sắng.
“Ta phải giết ngươi!”
“Đại ca!”
Một người trong số đó vội vàng nói: “Đại ca, đừng quên lời phân phó của chủ thượng!”
“Chết tiệt!”
Người đàn ông cầm đầu lúc này tức giận không kiềm chế được.
“Đến đây!”
Tần Ninh tay cầm trường kiếm, huyết mang trên thân kiếm lúc này càng mạnh hơn.
“Hừ, Tần Ninh, ngươi đừng có mà khiêu khích ta, bản toạ sao có thể mắc kế khích tướng của ngươi được chứ?”
Người đàn ông khẽ quát một tiếng, nhìn về phía hai người đứng ở bên cạnh.
“Nhị đệ, tam đệ, chuẩn bị đi!”
“Rõ!”
Ba thân ảnh từ từ lùi lại, cách xa ngàn mét.
“Bản toạ thừa nhận đã khinh thường ngươi, quả nhiên ngươi đúng là người danh bất hư truyền!”
“Thế nhưng lần này ngươi nhất định phải chết!”
Người đàn ông cầm đầu khẽ quát một tiếng, sải bước đi ra.
Bùm...
Một tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Dung nham phía dưới toàn bộ không gian địa ngục bắt đầu sủi bọt khí ùng ục.
Từng tầng từng lớp dung nham bắt đầu chuyển động, dường như có thể trào lên bất cứ lúc nào.
Tiếng ầm ầm lúc này vang lên, càng ngày cành nặng nề trầm thấp, dường như có thể khiến không gian này nổ tung bất cứ lúc nào.
“Thiên Long Cốt xuất thế rồi!”
Ba người lúc này đồng thanh quát khẽ một tiếng.
Âm thanh ầm ầm vẫn liên tục vang lên.
Đất rung núi chuyển, dung nham chuyển động.
Một bộ xương trắng đột nhiên xuất hiện.
Bộ xương phát ra tia sáng vạn trượng, hùng vĩ mạnh mẽ, khí tức lớn mạnh trùng trùng điệp điệp.
Lần này tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Long Cốt!
Một bộ Long Cốt thật!