Bạch Y Nhân cảm giác được áp lực của Tần Ninh đã biến mất, lập tức lấy một bộ đồ ra mặc lên người.
Lại nhìn Tần Ninh, Bạch Y Nhân đột nhiên không biết nên nói cái gì.
Tên này... thật sự rất đáng ghét! Mà phía dưới, sau khi đám người Vũ Ân Trạch, Khổng Kha Thừa, Bạch Hạo nghe thấy Bạch Y Nhân hét thảm một tiếng thì không còn nghe được một chút âm thanh nào nữa, ai nấy đều vô cùng sốt ruột.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?
Cũng không lâu lắm.
Phía trên, kiếm khí hỏa diễm tiêu tán.
Tần Ninh chậm rãi bước ra.
Mà ngay sau đó, Bạch Y Nhân cũng đi ra từng bước một.
Giao chiến đã kết thúc?
Ai thắng ai bại?
Hơn nữa nếu như giao chiến đã kết thúc, vì sao ở giữa Tần Ninh và Bạch Y Nhân lại có vẻ... cổ quái như vậy.
Còn có người tỉ mỉ phát hiện! Bạch Y Nhân đã thay quần áo! Chuyện này... Chuyện này là sao?
Sao vừa đánh một trận đã phải thay quần áo rồi?
"Bạch sư tỷ!"
"Y Nhân tỷ!"
Từng vị đệ tử Thái Ất tiên tông nhao nhao ra đón Bạch Y Nhân.
"Ta thua!"
Giọng nói Bạch Y Nhân vô cùng ảm đạm, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, cái cổ trắng như thiên nga cũng có chút hồng hào.
Điều này khiến trong lòng mấy người tới gần vô cùng kinh hãi.
Chẳng lẽ... chẳng lẽ... Bạch sư tỷ đã bị Tần Ninh làm... làm... Mấy người không khỏi tưởng tượng chuyện vừa xảy ra.
Bạch Y Nhân và Tần Ninh đánh nhau, bị Tần Ninh chế phục, sau đó hắn nhân cơ hội ra tay với Bạch Y Nhân, xé rách hết quần áo của Bạch Y Nhân khiến cô ta phải thay một bộ đồ mới.
Thế nhưng... thời gian của Tần Ninh... có vẻ hơi ngắn! Bạch Y Nhân thấy mình vừa nói xong, mấy vị sư huynh đệ đều không nói một lời, chỉ nhìn mình bằng vẻ mặt ngơ ngác thì cũng thấy vô cùng kỳ quái.
Mấy người này... làm sao vậy?
Giờ phút này Bạch Hạo giận dữ hét: "Y Nhân tỷ, ông đây sẽ liều mạng với hắn, tên khốn này lại chà đạp ngươi...", hả?