Bắt đầu là cảnh giới tam vị: Tiên Quân vị, Tiên Quân trung vị, Tiên Quân thượng vị.
Sau cảnh giới tam vị là Tiên Quân nhập phẩm, Tiên Quân hạ phẩm, Tiên Quân trung phẩm, Tiên Quân thượng phẩm.
Mà hai cảnh giới lớn cuối cùng của cảnh giới Tiên Quân là Tiên Quân lập mệnh, Tiên Quân phá mệnh.
Trước lập mệnh, sau mới phá mệnh.
Kể từ đó mới có thể siêu hóa mình, trở thành Tiên Vương! Cho nên cấp bậc đó so sánh với Tiên Quân tam vị và Tiên Quân tứ phẩm, đúng là chênh lệch như trên trời dưới đất.
Đương nhiên, Tiên Quân lập mệnh và Tiên Quân phá mệnh mới khủng bố nhất.
Lần này, dị tộc đã phái ra Tiên Vương Tiên Hoàng, thậm chí là Tiên Đế, nhưng đều bị người nào đó cản lại.
Muốn giết Tần Ninh, chỉ có thể để đám Tiên Quân hợp lực.
Vương Tiêu giờ phút này nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt cũng lóe lên.
Vì sao Tần Ninh lại dám đuổi theo đến đây?
Lúc trước, lấy uy lực lôi kiếp của Tần Ninh, quả thật là không đủ để giết bọn họ.
Thứ khủng bố chân chính là Tần Ninh kết hợp lôi kiếp của mình với Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận, giống như là đặt một cái kính lúp ở ngoài một cái kính lúp, tăng uy lực lên lại có thể tăng uy lực lên tiếp lần thứ hai.
Như thế mới làm cho ngay cả Tiên Quân hạ phẩm như Linh Vịnh Thanh cũng phải tạm thời tránh né.
Nhưng bây giờ ở trong này đã không có Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận nữa.
Tần Ninh đến đây sẽ phải chịu chết.
Hắn sẽ chịu chết sao?
Hiển nhiên là không.
Vậy rốt cuộc hắn còn có con át chủ bài nào nữa?
Từng chiến sĩ Tiên Quân, từng chiến sĩ Cửu Thiên Huyền Tiên đến từ ba dị tộc đều nhìn chằm chằm Tần Ninh và hơn trăm người đi cùng như hổ rình mồi.
Giờ phút này, trong lòng đám người Nguyệt Thu Vân, Thánh Tùng Vân, Giao Nguyên Sơ vô cùng lo lắng.
Tuy rằng không có Tiên Vương Tiên Hoàng xuất hiện, nhưng trận thế lớn này cũng đủ dọa người.
“Quả thật, không có Nguyên Lôi Hỗn Điện Tru Tiên Trận thêm vào, lôi kiếp của ta phản phệ sẽ yếu đi rất nhiều, nhưng mà... các ngươi có thể giết ta sao?”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Đến đây thử xem nào!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh liền bước ra.
Vương Tiêu giờ phút này mở miệng nói: “Mọi người đừng khinh thường, kẻ này là Hồn Vô Ngân chuyển thế, chắc chắn sẽ có thủ đoạn mà chúng ta không thể đoán được”.
Linh Vịnh Thanh hừ một tiếng, nói: “Huyết Bá Luân, Huyết Trọng Dạ, Cổ Hưng An, bốn người chúng ta áp trận, những Tiên Quân tam vị khác xông lên cùng ta”.
“Được!”
“Ừm”.
Hai bên trái phải Linh Vịnh Thanh, ba người bước ra.
Trong đó có hai người có dung mạo tương tự nhau, chính là đến từ Huyết Nguyệt tộc, tên còn lại có làn da ngăm đen, đến từ U Cổ tộc.
Bốn người này đều có khí tức mạnh mẽ cuồng bạo.
Huyết Bá Luân chính là Tiên Quân hạ phẩm, Huyết Trọng Dạ là Tiên Quân nhập phẩm, thực lực tương đương với Vương Tiêu.
Linh Vịnh Thanh là Tiên Quân hạ phẩm, mà Cổ Hưng An kia cũng một vị Tiên Quân trung phẩm.
Đám người này có vẻ do Cổ Hưng An cầm đầu.
Cổ Hưng An lạnh lùng nhìn Tần Ninh, hừ một tiếng nói: “Giết bốn đứa con trai của Cố Thanh Huyền đại nhân của tộc ta, lại suýt nữa giết Huyết Vô Chiết công tử, ngươi đúng là đáng chết!”
“Có đáng chết hay không thì chưa biết, nhưng các ngươi đã nói lời này rất nhiều lần rồi, bây giờ chúng ta cũng đừng nhiều lời nữa, trực tiếp đấu võ đi?”
Tần Ninh bước ra, nói: “Hơn mười vị Tiên Quân, chẳng lẽ còn không thể giết ta sao?”
Nghe thấy lời này, bàn tay Cổ Hưng An run lên.
Không phải là dọa.