"Bắc Phong... Bắc Phong..."
Ánh mắt Tần Ninh co rụt lại, sát khí trong mắt tràn ngập ra.
"Liễu Vạn Quân!"
Bốn vị lão tổ Võ Hi, Thần Hi cũng trợn mắt há hốc mồm, đám người còn lại hoàn toàn trợn tròn mắt.
Liễu Vạn Quân cũng thành người của bọn họ?
Dạ Địch đại tôn khẽ cười nói: "Ta đã nói rồi, chỉ dựa vào bốn tộc các ngươi thì sao có thể hoàn thành chuyện lớn này được? Chúng ta ra tay, đương nhiên là phải đảm bảo không có sơ sót gì".
"Liễu đường chủ, sau chuyện lần này, ngươi sẽ là môn chủ Võ Môn, tộc Dạ Ma ta sẽ dùng hết sức để nâng đỡ ngươi".
Dạ Địch thản nhiên nói.
Sắc mặt bốn vị Võ Hi vô cùng khó coi.
"Dạ Địch đại tôn, ngươi đã nói... Võ Môn không còn tồn tại, bốn tộc chúng ta sẽ quản lý thánh vực Đại Võ".
"Ta đổi ý rồi, được không?", Dạ Địch đại tôn khẽ cười nói: "Võ Môn và bốn tộc cùng tồn tại, bốn người các ngươi và đường chủ Liễu Vạn Quân sẽ cùng nhau quản lý thánh vực Đại Võ".
Sắc mặt bốn vị lão tổ liên tục biến hóa.
Mà Liễu Vạn Quân lại nhìn về phía Tần Ninh, chắp tay nói: "Tiên sinh, nhiều năm không gặp".
"Đúng vậy... Mấy vạn năm rồi..."
Tần Ninh nhìn về phía Liễu Vạn Quân, lẩm bẩm nói: "Ta cũng đã nghĩ lòng người sẽ thay đổi, chỉ là không ngờ ngươi cũng sẽ thay đổi..."
Liễu Vạn Quân lại chắp tay nói: "Con người đều sẽ biến đổi, cả đời Diệp Nam Hiên không có tài cán gì, chỉ là một người cẩu thả, dựa vào cái gì lại được quản lý Võ Môn chứ? Chỉ vì là đệ tử duy nhất của ngươi sao? Liễu Vạn Quân ta không phục".
"Võ Môn nên để ta quản lý, nếu đồ đệ của ngươi là ta, ta có thể làm được tốt hơn".
Ôn Hiến Chi thấy cảnh này thì không nhịn được: "Ghen ghét khiến ngươi trở nên vặn vẹo..."
Liễu Vạn Quân liếc qua Ôn Hiến Chi, không nói thêm gì.
Mà giờ phút này, tình hình giữa sân đã hoàn toàn biến hóa.
Diệp Bắc Phong có thể nói là trụ cột của Võ Môn ngoài Diệp Nam Hiên, Diệp Bắc Phong ngã xuống sẽ mang đến ảnh hưởng rất lớn với đệ tử Võ Môn.
Mà lúc này, mọi người đều không thể tin đồng bạn của mình được nữa.
Ai cũng không biết đồng bạn nào có khả năng chính là người của Ma tộc ngụy trang.
Tình hình này cực kì bất lợi với Võ Môn, nhà họ Giang và nhà họ Khúc.
Khúc Linh Nhân lão tổ và Giang Vũ lão tổ đã sớm bị giết.
Đại đường chủ Diệp Bắc Phong bị thương nặng.
Trong chín đường chủ có năm người phản bội, hai người mất mạng, một người bị thương nặng, chỉ có Tuyết Phi Yến vẫn còn duy trì được lực chiến.
"Tiên sinh..."
Giờ phút này hai mắt Tuyết Phi Yến đỏ rực, nói: "Bắc Phong... Bắc Phong không được..."