“Đang nghĩ cái gì thế?”
Nhìn thấy con gái mình đứng trong đình viện, im lặng không nói lời nào, Giang Du Khải mở miệng hỏi.
“Cha!”
Giang Y Y lẩm bẩm: “Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ, rốt cuộc là ai muốn giết con và Tiểu Tiểu”.
Nghe được những lời này, Giang Du Khải cười: “Đừng lo lắng, bên trong Giang phủ, không ai có thể làm tổn thương đến các con, việc này ta đã cho người đi điều tra, tin rằng nhanh thôi sẽ có kết quả”.
“Vâng”.
Giang Du Khải lại nói: “Ba người kia, chắc chắn là không có vấn đề gì sao?”
Nghe được những lời này, Giang Y Y gật đầu nói: “Ba người bọn họ tự xưng là đến từ thánh vực Thiên Hồng, hơn nữa, thực sự là bị thương nặng, đến bây giờ còn chưa khôi phục, ở cùng một chỗ với chúng con, quả thật là chín phần chết một phần sống”.
“Chỉ là, cái người tên Tần Ninh kia…Làm cho ta có cảm giác, rất không đơn giản”.
Giang Du Khải gật gật đầu, nói tiếp: “Ta đã phái người đi thăm dò ba người kia, một chút tin tức cũng không có, xem ra không phải là người của thánh vực Đại Võ chúng ta, chỉ là không biết đến thánh vực Đại Võ có mục đích gì…”
“Cha, vẫn nên điều tra xem là ai đã sai khiến Thất Đại Đạo ra tay với chúng ta đi!”
“Ừm!”
Một ngày nọ, trong viện riêng biệt, hương thơm của đan dược từ từ bay ra.
Tần Ninh mở cửa phòng, bước ra ngoài.
Hai người Phong Vô Tình và Ôn Hiến Chi mong mỏi đợi chờ.
“Thành công không?”
Phong Vô Tình không nhịn được hỏi.
“Đương nhiên”.
Tần Ninh bấm tay bắn ra hai chiếc bình ngọc, lơ lửng trước mặt hai người.
“Đan được này được ta đặt tên là Tam Nguyên thánh đan, có thể khôi phục kinh mạch, máu thịt, hồn phách, ba thứ kết hợp như vậy mới có thể đẩy nhanh tốc độ khôi phục của chúng ta”.
Tam Nguyên thánh đan?
Ôn Hiến Chi có chút nghi ngờ: “Sư tôn, người đặt tên?”
“Đúng vậy, là loại thánh đan mới do ta luyện chế ra”.
Lời này vừa nói ra, Phong Vô Tình và Ôn Hiến Chi đều biến sắc.
Mới vừa luyện chế ra.
Loại thánh đan mới.
Thánh đan như thế, ai mà dám uống!