Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, cười nói: "Đến cảnh giới tôn giả Cực Cảnh tầng ba trong vòng tám trăm năm, nàng giỏi lắm!"
Thời Thanh Trúc khiêm tốn: "Sống lại phải khác chứ... Hơn nữa cũng nhờ hạt châu trong cơ thể ta liên tục cung cấp năng lượng như một cái động không đáy vậy..."
Nghe nàng nói vậy, Tần Ninh bỗng gượng cười: "Cái đó của phụ thân ta nên bất phàm là đúng rồi, có lẽ cũng là chí bảo cực phẩm với cả Thần Nhân đấy!"
Thế rồi Tần Ninh quay sang Diệp Viên Viên, cười nói: "Thiên phú của Viên Viên rất cao, lúc ở đại lục Vạn Thiên đã xây dựng nền móng vững chắc cho Cửu Chuyển Linh Lung thể rồi, những năm qua lại được Huyết Thần Cung bồi dưỡng bằng vô số thiên tài địa bảo, đến linh giả Cực Cảnh đỉnh phong luôn rồi, nàng cũng giỏi lắm".
"Có điều..."
"Có điều sao?"
Diệp Viên Viên chợt cảm thấy căng thẳng.
"Có điều do sử dụng nhiều linh tài quá nên còn ứ đọng trong cơ thể, cần phải xử lý!"
Tần Ninh nghiêm túc nói: "Đúng lúc hôm nay cả hai đều ở đây, những ngày này ta sẽ dành trọn tâm huyết để giúp hai nàng giải quyết hết mọi vấn đề còn tồn đọng trong quá trình tu hành, thông suốt tất cả kinh mạch trong cơ thể, đây là một dịp rất tốt cho hai nàng!"
Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên nghe hắn nói vậy đều trịnh trọng gật đầu.
Tần Ninh nói đúng, bất kỳ bước nào trong quá trình tu hành đều không được có lỗ hổng.
Dưới cái nhìn mong chờ của hai người, Tần Ninh bất chợt đóng cửa sổ, kéo rèm cửa sổ lại rồi bắt đầu tạo ra một trận pháp nhỏ có tác dụng ngăn chặn mọi thủ đoạn thăm dò cũng như cách âm với bên ngoài.
Hơ?
Không phải bảo giải quyết vấn đề còn tồn đọng trong tu hành à?
...Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua.
Phi ưng bay rồi lại dừng, ngang qua vô số núi sông, cuối cùng cũng tới Thượng Nguyên Thiên Vực.
Trông nó như một khu vực sầm uất của một tòa thành trì.
Lại giống như đế đô của một đế quốc cường thịnh.
Thượng Nguyên Thiên Vực là thế giới của võ giả, trung tâm của võ giả đồng thời là nơi tập trung quyền lực của cả vùng đất Thượng Nguyên Thiên.
Nơi này đã bồi dưỡng ra nhiều cường giả tuyệt thế nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên.
Và cũng là nơi mà tất cả võ giả đều hướng tới.
Sau khi phi ưng vượt qua biên giới Thượng Nguyên Thiên Vực, trên đường đi bọn họ phát hiện có rất nhiều phi cầm bay trên trời.
Thậm chí trong số các phi cầm kia còn có thứ không phải nguyên thú mà là thiên nguyên thú - một tồn tại có cấp bậc hơn cả nguyên thú.
Hơn nữa, dọc đường họ cũng gặp vô số võ giả ngự không phi hành một cách trơn tru như đi trên đất bằng, tốc độ thì rất nhanh, tu vi ít nhất cũng là Cực Cảnh.
Diệp Viên Viên không kìm được cảm thán: "Thượng Nguyên Thiên Vực, trung tâm của Thượng Nguyên Thiên, đúng là không đùa được".
Những ngày qua nàng lại đột phá, cũng đã bước vào thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân.