Cơn phẫn nộ của Hàn Lục Bách đến từ phế phủ, ông ta hận không thể nuốt sống ăn thịt Tần Ninh.
Trương Linh Phong lúc này nhìn về phía viên linh châu mà Tần Ninh tế ra, trong thoáng chốc cũng không hiểu ra sao.
Dường như viên linh châu kia rất quan trọng, thứ mà dị tộc muốn tìm chính là nó?
Mẹ nó!
Đến mức thế không?
Chỉ một viên linh châu mà thôi, đến mức để cho dị tộc phải mạo hiểm cửu tử nhất sinh, dốc lòng dốc sức, năm lần bảy lượt chạy từ ngoại vực xa xôi đến đây?
Trong chớp mắt, từng bóng người nối tiếp nhau tấn công về phía Tần Ninh.
Trương Linh Phong lúc này đang bị ba người Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào và Hàn Lục Bách chặn lại, căn bản không thể đi qua hỗ trợ cho Tần Ninh.
Mục Huyền Thần lúc này cũng chỉ ở cảnh giới Tiên Hoàng mà thôi.
Tần Ninh lúc này nhìn thấy từng bóng người xông đến, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, còn mang theo vài phần ý cười lạnh lùng: “Thiên Xá Lợi mà các ngươi nói, sẽ khiến cho các ngươi phải trả một cái giá cực đắt!”
Chớp mắt.
Bên trong Phong Thần Châu, từng luồng ánh sáng khủng khiếp nối tiếp nhau, bật vào không trung, tràn ra bốn phương tám phướng.
Bóng người Tần Ninh đứng bên dưới Phong Thần Châu, chuyển động theo từng luồng ánh sáng tràn ra.
Rõ ràng Tần Ninh chỉ là cảnh giới Tiên Vương, nhưng lúc này lại như thể một vị Tiên Tôn cái thế, cao lớn uy vũ vô địch.
Từng bóng người cảnh giới Tiên Thánh, Tiên Hoàng lao đến tấn công, dưới luồng ánh sáng bao trùm khắp nơi của Phong Thần Châu, cơ thể bắt đầu dần dần bị tan ra, khí tức bên trong người cũng liên tục bị đè nén.
Tần Ninh cũng không khách sáo, Đông Hoàng tiên kiếm dứt khoát chém ra, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, chém thẳng về phía trước.
Có những tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt, theo đó là những màn sương máu vấn vít mãi không tan.
Nhìn thấy cảnh này, ba đại Tiên Đế Hàn Lục Bách, Cảnh Dương Trạch và Kỳ Hồng Đào đều tức đến hai mắt vằn đỏ, ra tay với Trương Linh Phong lại càng ngoan độc hơn.
Tần Ninh lạnh lùng hừ mũi, bàn tay phất một cái.
Luồng khí tức khủng khiếp từ Phong Thần Châu cuồn cuộn tràn ra, lớp này mạnh hơn lớp trước.
Rất nhanh, đến cả ba Tiên Đế phía Hàn Lục Bách cũng đều cảm thấy có luồng áp lực cực lớn đang đè nặng lên mình.
Chuyện gì vậy?
Sắc mặt Hàn Lục Bách thoáng thay đổi.
Thiên Xá Lợi, sao lại để cho Tần Ninh sử dụng nó?
Mà Trương Linh Phong lại chẳng hề khách khí, tranh thủ lúc Tần Ninh giúp hắn ta khống chế ba người kia, liền lập tức dốc sức tấn công, không tiếc bất kỳ giá nào chém giết về phía ba người.
Uỳnh...
Có tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Cơ thể của Kỳ Hồng Đào bị Trương Linh Phong đánh trúng, sau đó nổ tan tành hóa thành một màn mưa máu đầy trời.
Chỉ là giữa trời đất của dị độ không gian, cái chết của Tiên Đế sẽ không thể gây ra bất cứ thay đổi gì quá rõ ràng.
Ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.
Cảnh Dương Trạch và Hàn Lục Bách chứng kiến cảnh này, không khỏi thầm giật mình.
Bọn họ bị Thiên Xá Lợi khống chế mấy phần, mà vị Tiên Đế viên mãn Trương Linh Phong này lại có thể giết chết được bọn họ.
“Đáng ghét! Đáng ghét!”
Hàn Lục Bách đè thấp giọng mắng mỏ: “Đáng chết mà, Tần Ninh chết tiệt, chết tiệt!!!”