Lý Huyền Đạo cũng giận dữ lên tiếng: "Chướng tai gai mắt thật đấy, gì cũng nói được".
Lý Nhàn Ngư lại khá bình tĩnh, hắn ta nói: "Lũ võ giả này như vậy xưa giờ rồi mà".
Tần Ninh nghe thế thì mỉm cười khuyên nhủ: "Quan tâm chúng làm gì, nếu không nghe lọt tai nổi thì cứ việc khiêu chiến kẻ đã thốt ra mấy lời đó thôi".
"Huyền Đạo, Nam Hiên, hai ngươi xử cảnh giới linh giả!"
"Nhàn Ngư, ngươi xử cảnh giới thiên giả!"
"Ai mạnh hơn ba ngươi thì cứ xem chừng mà đánh, không địch lại nổi thì nhờ ba con chó vàng giúp cho. Nếu có đế giả ra tay thì tìm Tô Khuynh Nguyệt và Ngụy Doanh Doanh giúp đỡ, nghiêm trọng hơn nữa thì nhờ Lôi Trấn Phong gọi Vương Viễn Tân và Bộc Nghĩa Vân đến cứu viện".
Vừa nghe đến đây thì mắt ba người sáng ngời.
"Sư tôn nói thật chứ?"
"Đương nhiên là thật rồi!"
Tần Ninh nói thẳng: "Ta đã nhẫn nhịn khi bị ai mắng bao giờ chưa?"
Diệp Nam Hiên lập tức cầm phác đao, hừ lạnh rồi nói: "Con nhịn bọn chúng suốt hai mươi ngày, muốn đánh lộn với chúng lắm rồi".
"Đi đi!"
Tần Ninh dặn dò: "Nhớ lấy, linh giả Cực Cảnh hướng tới trình độ cao nhất của thân xác, ngưng tụ thần văn. Thiên giả Cực Cảnh hướng tới trình độ cao nhất của huyết mạch, ngưng tụ huyết luân. Tôn giả Cực Cảnh thì rèn luyện thất tình".
"Mỗi võ giả ở cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả và cảnh giới tôn giả đều có con đường tu luyện mang nét đặc trưng riêng của mình. Trong lúc giao thủ các ngươi hãy lĩnh hội nhiều nhất có thể, sẽ giúp ích cho các ngươi đấy".
Ba người đồng loạt gật đầu.
Tần Ninh ngồi xếp bằng trong tòa nhà, cả ngày cứ ru rú trong đó mãi không chịu ra ngoài.
Hắn đang làm gì?
Hắn đang tu luyện! Muốn từ cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tiến vào linh giả Cực Cảnh cảnh giới Tam Văn chỉ riêng Thánh Nguyên Thái Cực Quyển thôi thì không bao giờ là đủ.
Hắn cần một bộ võ quyết mới.
Những ngày qua, hắn mày mò trong ký ức của mình và đã tìm ra được võ quyết tu luyện phù hợp với bản thân bây giờ.
Thật ra đối với cảnh giới linh giả sẽ hình thành mức độ tối đa của thân xác, võ quyết tu luyện phù hợp với họ nhất chính là quyền pháp, chưởng pháp và chỉ pháp,...
Do đó những ngày qua Tần Ninh đã làm quen với kha khá võ quyết dễ dùng.
Chẳng hạn như võ quyết Cực Cảnh cấp Hoàng Bát Hoang Kình quyền, tên của quyền pháp này có nghĩa là kình đạo thân xác ẩn chứa sức mạnh Cực Đạo, bùng nổ trong chớp mắt.
Ngoài ra còn có Thất Nguyên Bôn Lôi chưởng, môn chưởng pháp này mang ý nghĩa thân xác mạnh mẽ với sức mạnh Cực Đạo dời núi lấp biển.
Đây cũng là hai môn võ quyết thích hợp với bản thân lúc này nhất mà Tần Ninh đã chọn ra được.
Còn đối với những võ quyết từng tu hành thì hắn cần chìm đắm vào trong đó, tìm về cảm giác lúc mới tu hành thì mới có thể phát huy tối đa tiềm năng của võ quyết.
Về việc tìm kiếm ngọn nguồn của Thiên Hàng Ngân Hà và tiến vào vùng đất thánh táng, không phải Tần Ninh không vội mà là có vội cũng chẳng có ích gì.