“Đến lúc đó, Lục Hành sẽ trở thành đệ nhất, đính hôn cùng Khương Như Yên, Khương Tồn Kiếm dám phản đối liền giết Khương Như Yên”.
“Đến lúc đó bắt được một nhóm trưởng lão đạo sư trung thành với Khương Tồn Kiếm, giết toàn bộ”.
“Có thế gia Bách Lý giúp đỡ, cùng với các đại môn phái ở vòng ngoài bọn ta, một phe của Khương Tồn Kiếm chắc chắn chết không nghi ngờ!”
La Bá Nguyên giải thích.
“Mưu kế thâm sâu!”
Tần Hải hừ nói: “Khương viện trưởng chính là cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, Lục Chung Hải cũng không phải đối thủ”.
“Đây cũng không phải chuyện bọn ta nên quản”.
La Bá Nguyên rầu rĩ nói.
Tần Ninh nghe thấy lời này, tiếp tục nói: “Vậy nói như vậy, bọn họ nắm được thì có lợi ích gì?”
“Lục Chung Hải nói, nắm được thư viện Thái Hư sẽ hứa hẹn cho bọn ta thần binh pháp bảo, đan dược chiến quyết”.
“Còn về thế gia Bách Lý… bọn ta không biết!”
Tần Ninh lúc này đại khái hiểu.
Vòng vo một chút.
Đây chính là một mưu kế.
“Khương Như Yên đâu?”
Tần Hải lại hỏi.
“Bị Lục Sơn Triết dẫn đi rồi, Lục Sơn Triết còn phải giữ Khương Như Yên để uy hiếp Khương Tồn Kiếm, sẽ không giết nàng ấy đâu!”
Thiên Vĩ Đình rầu rĩ nói.
“Đáng chết!”
Tần Hải lúc này chửi nhỏ một tiếng.
“Lục gia, thế gia Bách Lý…”
Tần Hải tay nắm chặt thành quyền.
“Dã tâm của các ngươi quá lớn!”
Lúc này Tần Ninh đứng một bên, cũng không nói nhiều.
“Tần Ninh!”
Giờ phút này vang lên một tiếng gọi.
Mấy chục thân ảnh lần lượt đi đến.
Chính là đám người Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư, Đạo Thiên Hành và Vạn Khuynh Tuyết.
“Sư tôn!”
Lý Nhàn Ngư nhìn thấy Tần Ninh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may sư tôn không bị ảnh hưởng.
Vạn Khuynh Tuyết nhìn bốn phía sợ hết hồn hết vía.
Chết sạch!
Cao thủ của các đại tông môn chết hầu như không còn.
Chỉ còn lại ba lão quái vật kéo dài hơi tàn.
Tần Hải bị thương nặng.
Tần Ninh cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp.
Quá mạnh đúng không?