Câu nói này của Khương Vinh không phải là trò đùa của bọn trẻ con.
Mà lời mời thật sự.
Với thân phận kiêu ngạo là linh đan sư thất phẩm thì trong Thánh Đan các, Khương Vinh cũng là một nhân vật quyền cao chức trọng. Lão ta nói vậy với Tần Ninh thì khiến người ta vô cùng bất ngờ.
“Nếu Tần công tử đồng ý, Khương Vinh ta tình nguyện lấy thân phận linh đan sư thất phẩm trong Thánh Đan các ra để bảo đảm rằng công tử chắc chắn sẽ có thân phận không thấp hơn ta!”
Lúc Khương Vinh nói, còn tỏa ra một hơi thở thâm sâu.
“Thánh Đan các, đan sư cấp cao?”
Tần Ninh híp mắt lại, cười đáp: “Hàng chục ngàn năm qua, các ông vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ. Một các chủ, ba các phó, năm đan sư cấp cao”.
Lời này nói ra, cả Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều nhìn Khương Vinh với ánh mắt kinh ngạc.
Khương Vinh là linh đan sư thất phẩm, thân phận đúng là cao quý.
Nhưng không ngờ lại cao quý đến vậy.
Thánh Đan các có thực lực phức tạp, ở các đế quốc, thượng quốc và cương quốc đều có sự tồn tại của các phân các.
Chỉ một điểm này thôi cũng đủ để thấy thực lực và nền tảng của Thánh Đan các.
Khương Vinh là linh đan sư thất phẩm, là một trong số các đan sư cấp cao, không thể không nói là rất có địa vị.
Nhưng khi đối diện với Tần Ninh thì Khương Vinh lại bắt đầu đối xử với hắn như một người cùng cấp bậc.
Từ điểm này có thể thấy Tần Ninh rất hiểu về đan thuật.
Nghĩ đến lúc đầu Tần Ninh cũng thấy Khương Vinh phiền, chỉ muốn trốn tránh ông ta.
Giờ xem ra là đúng như vậy thật.
“Ừm, ta cũng không có hứng thú lắm”.
Tần Ninh cười nhạt: “Thế lực tông môn quá bó buộc người khác, không thoải mái chút nào. Hơn nữa mấy lão cổ hủ trong Thánh Đan các lại quá cố chấp với đan thuật”.
Tần Ninh nói vậy khiến tay Khương Vinh run run.
Lão cổ hủ, mấy vị trong đó hầu như chẳng bao giờ xuất hiện, sao Tần Ninh lại biết được?
Tần Ninh không những biết, mà còn nắm rõ từng chi tiết về thế lực của Thánh Đan các trong Cửu U nữa cơ.
Thế lực lớn như thế này, tương lai sẽ là một cánh tay hỗ trợ lớn.
Khi hắn còn là Cửu U Đại Đế thì không tinh thông đan thuật mấy, vì để đồ nhi của mình có được một viên linh đan cửu phẩm mà đã xông vào chỗ bế quan của mấy lão cổ hủ trong Thánh Đan các, khiến cho Thánh Đan các cực kỳ bất mãn.
Nhưng hắn lúc ấy đã có thực lực đáng sợ vô cùng, mấy lão già ấy chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi.
“Trói buộc!”
Đại sư Khương Vinh mỉm cười nói: “Tần công tử cứ yên tâm!”
Nói rồi, Khương Vinh rút ra một lệnh bài.
Lệnh bài này có màu xanh, tỏa ra ánh sáng đen nhạt, bên ngoài khắc một biểu tượng linh đan hình tròn.
“Đây là lệnh Thánh Đan của Thánh Đan các chúng ta!”
Khương Vinh đẩy ra trước mặt Tần Ninh và cười nói: “Lệnh bài này, chỉ cần xuất hiện ở trong các phân các của Thánh Đan các thì các đan sư dưới cấp bảy sẽ phải phục tùng mệnh lệnh của người sở hữu nó”.