Phía dưới, vẻ mặt của mọi người ở thành cổ đều kinh hãi.
Lúc trước đã đánh một trận ở thành cổ rồi, bây giờ không phải lại muốn đánh tiếp đấy chứ?
“Cái này mà gọi là tuổi già sức yếu sao?”
Tần Ninh từ tốn nói: “Đừng có quên là ai đã truyền cho các ngươi phương pháp tạp huyết ngừng thọ để các ngươi vượt qua đại nạn mà không chết”.
“Trước đây Cửu U Đại Đế truyền thụ phương pháp này cho tám cổ quốc lớn và bốn thế gia lớn chính là bởi vì lo lắng ma tộc sẽ xuất thế lần nữa mà Cửu U lại không có ai ngăn cản được”.
“Ngày hôm nay các ngươi sống sót mà lại không tình nguyện xuất lực”.
Ngữ khí của Tần Ninh càng ngày càng lạnh.
Nếu giống như chín vạn năm trước, bốn cổ quốc lớn và bốn thế gia lớn không ra tay thì hắn căn bản cũng chẳng quan tâm.
Một mình hắn cũng đủ rồi.
Nhưng giờ phút này thì không giống vậy.
Không chỉ bởi vì ma tộc trong lòng đất đã mạnh hơn mà còn bởi vì người của Thiên Đế các có thể sẽ nhúng tay vào.
Nếu vậy sẽ xuất hiện quá nhiều biến số.
Mà những người không đồng ý tham chiến chính là biến số lớn nhất.
Tần Ninh cũng không biết ai có quan hệ với Thiên Đế các.
Nếu như có thật thì đến lúc ma tộc xuất hiện, nội ứng ngoại hợp thì Cửu U đại lục chắc chắn sẽ máu chảy thành sông.
Cho nên lần này thà giết lầm một vạn cũng không thể bỏ sót một người.
Nếu không thì đến khi ấy thì chính là số người tử thương hàng trăm vạn, hàng triệu người.
Lúc này, ánh mắt của ba lão ngoan đồng Kim Viễn, Vệ Thúc Minh, Tề Quang Hải đều lạnh lẽo nhìn về phía Hạ Tây Thương.
“Hạ Tây Thương, vì sao ngươi không tham chiến?”
Tần Ninh lại nói: “Nhân vật lớn linh cảnh Niết Bàn đủ để chặn một thông đạo, nếu như ngươi không chiến đấu vậy thì ta chỉ còn cách gán cho ngươi tội danh là gian tế của đám ma tộc dưới lòng đất thôi”.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Hạ Tây Thương càng lạnh lẽo.
“Ngươi ăn nói hàm hồ, nhục mạ lão phu, làm sao ta có thể là gian tế của đám ma tộc dưới lòng đất được chứ? Cổ quốc Đại Hạ ta ngày trước đã tham chiến hai lần, tử thương vô số”.
“Đó là lão tổ của cổ quốc Đại Hạ ngươi chứ không phải là ngươi”.
Tần Ninh lại nói: “Ta hỏi ngươi một lần nữa, tham chiến hay là không tham chiến?”
“Ngươi muốn sao?”, Hạ Tây Thương lạnh lùng nói.
“Nếu như tham chiến thì lập tức phối hợp với tứ quốc cổ quốc Đại Đồng, tám cổ quốc lớn trấn thủ thông đạo sông Địa U”.
“Nếu như không tham chiến, vậy thì hôm nay ta sẽ giết chết một vạn người”.
Tần Ninh vừa nói xong, sát ý trong mắt dường như bùng cháy mang theo hơi nóng cuồn cuộn bao trùm mà ra.
Bây giờ, sắc mặt của Hạ Tây Thương càng thêm xanh xám.
Ngay trước mặt con dân của cổ quốc Đại Hạ mà Tần Ninh lại dám uy hiếp ông ta như thế.